01
Trưa hôm sau, Tri Chu cuối cùng cũng mò về nhà. đang ngồi trên sofa húp mì ốc. Tôi biết rõ anh ta ghét cay đắng mùi ốc này, mà tôi thì đâu có vô tình – tôi cố tình
Anh ta nhíu mày, nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh tanh, vẻ đẹp trai đầy sự chán ghét.
Anh ta lạnh lùng nói: " Cố Tinh Đình, chúng ta ly đi."
đáp ngay: "Được và công ty để lại cho anh tay ra khỏi cửa."
Anh ta sửng sốt: "Dựa vào đâu chứ?"
Tôi cười vào chuyện năm xưa là anh hôn tôi, bây lại đòi ly hôn. Anh tưởng hôn nhân là mua hàng Taobao sao, được quyền hoàn trả trong bảy ngày lý do à?"
Anh ta nghĩ lúc rồi nói: "Nhà cửa và những thứ khác tôi có thể nhường, công ty thì Em đừng làm loạn vô lý."
Tôi lạnh lùng đáp: "Tôi cứ thích vô lý đấy, anh làm được?"
Lục Tri Chu không thèm nói thêm lời nào, quay người bỏ đi. Anh ta xưa nay vốn thế, hễ gặp chuyện không vừa ý quay lưng, một không phí.
Tôi gọi theo sau: "Đi đường cẩn thận, khỏi tiễn."
02
hôm đó, anh ta gửi cho bản thỏa ly hôn.
Tôi lướt qua: thuộc về ty của ta, ngoài ra còn bồi thường thêm cho tôi năm trăm vạn. Cũng như công bằng.
ba năm cuộc đời của tính sao? Cho chó ăn chắc?
Ba năm trước, công ty của Tri Chu gặp hoảng tài chính nghiêm trọng, suýt phá sản. Anh ta cầu hôn ý. Ba tôi đã cho anh vay năm trăm vạn.
Ba năm nay, tôi nghiêm túc làm vợ hiền, cùng anh ta dự xã giao, dùng danh nghĩa của để mở đường, đi quan hệ, luồn lách nơi, đối đủ người.
Nếu không tôi, công ty của ta liệu có lớn như bây giờ? Anh có được địa vị hôm
Giờ thì muốn đá tôi, quay về nguyệt quang của mình? Mơ đẹp nhỉ.
Tôi gửi cho anh ta một bản thuận khác: nhà, sản, công ty – cả đều thuộc về tôi. Anh ta tay trắng rời đi.
Lục Tri Chu im lặng.
Tôi một lúc, nghiêm túc gửi cho anh ta nhắn: Tri đây cơ cuối cùng để anh ly hôn với tôi đấy. Bỏ lỡ lần này không còn sau đâu. để hối hận."
Lần này thì anh ta lời: "Công của tôi. Gặp nhau ở tòa."
Được thôi. Tôi giơ tay block luôn anh ta.
Vẫn thấy hả giận, tôi WeChat doanh nghiệp và DingTalk của công ty, ta ra khỏi mọi group, tài khoản nào cũng xóa sạch. Ngày trước ta thứ này toàn tôi và thư ký làm
Chẳng bao lâu sau, các group trong công loạn hết lên, nhân viên nháo.
Thư ký Tiểu Trương hốt gọi điện tới: "Phu nhân, tài khoản DingTalk của tổng giám đốc…"
Tôi cắt ngang: "Tiểu Trương, năm nay cậu nghỉ phép
"Chưa ạ."
"Tôi là cậu sắp cưới phải không? Tôi duyệt cậu một tháng nghỉ phép, dắt vợ cưới đi Maldives hưởng trăng mật đi, phí công ty
"Phu nhân, cái
"Mua vé máy bay ngay, mai bay. Trong vòng một tháng, tôi không muốn mặt cậu công rõ chưa?"
"Rõ, rõ ơn phu
03
Tôi ngủ một giấc ngon lành. dậy thì thấy Lục Tri Chu lại quay về.
Hiếm thấy thật đấy.
Từ ngày Giang Tiểu Duệ trở về nước, Lục Tri Chu về nhà chưa đến một lần mỗi tuần. Thế mà hôm nay lại về hai lần, đúng là chuyện lạ.
ta lườm tôi muốn tươi sống: "Cố Đình, em xóa tài khoản DingTalk của anh?"
Tôi rất thản nhiên: "Đúng vậy, tôi
Không ngờ tôi thừa thẳng thừng thế, anh ta hơi bất ngờ, đứng ra một lúc không gì.
Tôi bổ sung luôn: "Tôi cũng xóa luôn WeChat doanh của anh rồi."
Mặt anh ta đen như đít nồi.
Hồi lâu anh ta mới nghiến răng nói: "Cố Tinh Đình, chúng ta đều là người lớn, em có thể trưởng thành một chút được không?"
Tôi chẳng thèm đáp, điện lên chụp ta một tấm hình.
"Em rốt cuộc muốn thế nào?" – anh ta rít lên. – "Tôi đã đưa điều kiện rất hậu hĩnh rồi còn gì."
04
“Trừ công ty ra, những thứ khác tôi đều thể cho em. Nhưng công ty thì ‘Hiểu tâm huyết của tôi, tôi không thể đưa cho em.”
Tôi chẳng đôi co với anh thêm bộ lọc cún con dễ thương vào tấm ảnh của anh ta, rồi chọn thêm hai tấm đồ hiệu trong album, đăng lên vòng bạn bè: “Cảm chồng yêu vì món quà sinh nhật muộn. Cùng anh đi hết con đường này, ba kiếp may mắn.”
Vì tôi đã chặn Lục nên đương nhiên bài đó không phải để anh ta xem.
Mà là để Giang Duệ xem.
Một tháng trước, một tài khoản WeChat lạ lời bạn cho tôi. Tài đó không có ảnh thật, cũng không đăng gì cả. Tôi vốn chẳng bao chấp nhận người lạ, nên cũng mặc kệ. Nhưng đối phương cứ kiên trì gửi mời.
Về sau tôi mới nhận ra, đó là tài khoản phụ của Giang Tiểu
Bởi cô ta ra, còn ai khác có thể làm như vậy?
tò mò, tôi chấp nhận mời. Tôi nghĩ cô ta sẽ nhắn cho tôi điều gì đó thú vị, nhưng cô ta lại hoàn toàn im lặng, từng mở lời.
Thế nên tôi hay tình mấy bài khoe ân ái, cho mỗi ta xem.
Tôi chọc tức cô ta, để cô ta biết cảm giác ghen đau khổ là thế
Quả nhiên, năm phút sau, điện thoại Lục Tri Chu lên. Anh ta bắt mặt đổi sắc ngay lập tức, dịu dàng "alo" một tiếng, rồi lườm tôi như muốn thiêu cháy. Sau đó anh ta ra điện thoại.
Tôi ngồi dậy, khóa cửa từ bên trong.
Khi đang gọi điện cho ban quản lý tòa nhà để yêu cầu thay ổ khóa, thì Lục Tri Chu Phát hiện bị nhốt ngoài, ta tức tối đập cửa cả năm
nói vọng ra: “Không Giang Tiểu Duệ đang tìm anh Mau đi đi, kẻo cô ta ruột.”
Anh ta gầm một câu “Cố Tinh Đình, em sẽ hối hận đấy!”, rồi giận dữ bỏ đi.
Hối hận?
nghĩ thầm: còn chưa biết ai là người đâu!
05
Tôi lấy Lục Tri Chu, vốn cân lợi ích.
Cha tôi từng đi ông khởi nghiệp bằng nghề khai thác than kiểu “đại mỏ than” ấy. Vì xuất thân thấp kém, nên dù ông có kiếm nhiêu tiền, có địa vị ra sao, trong mắt người khác luôn thấp hơn một bậc. thế, bỏ ra rất nhiều tiền để cho tôi học trường quý tộc, học đủ loại tài nghệ, hy vọng tôi bị người ta thường.
vô ích. tôi có cố gắng đến mấy, trong mắt khác, tôi mãi mãi chỉ là gái ông chủ mỏ than”.
Sau này chúng tôi nhận muốn thoát khỏi định kiến xuất thân, tôi chỉ còn một con đường – kết
Lục Chu xuất đúng lúc Anh ta xuất thân danh giá, học vấn cử chỉ tao nhã, ngoài lại điển trai. tay lập nên công ty Hiểu Tri, chỉ trong ba từ một xưởng nhỏ trong khu dân cư trở thành công ty quy mô hàng người – là doanh nhân trẻ đầy triển vọng, rực rỡ chói mắt.