Tiểu Ngốc là con mèo hoang tôi nhặt được trước kia.
06
bắt đầu khởi nghiệp, anh ta gặp muôn vàn khó khăn. Còn tôi bị những kẻ có quan hệ chống lưng nhà hát chèn ép, dần bị gạt ra ngoài lề. Hai chúng tôi sống chen chúc trong căn trọ nhỏ, người một cái là chạm nhau. Thế mà vẫn nhận nuôi một con mèo hoang. đó nhặt được nó ngoài đường, nếu không cứu chắc nó đã chết cóng rồi.
Phong Ngôn không động vật.
Thật ra, phải là anh ta chẳng thích ai cả. Nhưng Tiểu Ngốc rất thích quấn lấy ta.
Vì thường phải luyện đến khuya, tôi hay về muộn. Phong Ngôn bèn kiên nhẫn tắm cho nó, cho nó ăn, thay cát vệ sinh.
Năm ấy, cả hai tôi đều chật vật. Anh ta chạy khắp nơi tìm thường uống rượu đến xuất huyết dạ dày. Anh ta vốn là người không lộ xúc, chẳng bao giờ kể về những khó khăn của mình. Anh ta chỉ tắm xong, nhẹ nhàng tựa đầu lên vai tôi, hơi thở ấm áp phả lên cổ. Tôi nói gì, anh ta cũng lặng lẽ nghe.
Khi tim tôi cũng nóng hổi.
Trên bị những tòa nhà cao tầng chắn ngang, sao lấp lánh rải tôi cảm giác trái tim đang tiến lại gần nhau. Lúc đó, tôi thực sự rất hạnh phúc. Tôi nói:
“Phong Ngôn, em thích anh nhiều lắm. Còn anh thì sao, hả?”
Anh ta khẽ miệng, mím chặt môi:
“Anh…”
Anh thích em – anh chỉ nói được đầu tiên, chữ còn lại, anh ta không ra.
Tôi sốt ruột ta, chỉ thấy vành tai anh ta đỏ
Cũng tôi và anh ta đi ký kết hôn. Sau này, cả hai đều thuận buồm xuôi gió. Tôi liên tục giành giải, được công nhận trong giới múa. Công ty anh ta cũng lên sàn thành công, gõ chuông niêm yết ở Mỹ.
Nhà càng lúc càng rộng, về nhà lúc càng ít. Chỉ còn lại Tiểu Ngốc ngốc nghếch, lẽ chờ đợi.
Sự nhiệt tình tôi, cuối cùng cũng bị xã hội người lớn mài mòn dần.
07
Ngay cả những bác sĩ giỏi nhất, như chuyên gia mà Phong Ngôn thuê trực thăng đưa tới, thể chữa khỏi tôi trong thời gian ngắn.
Quá trình điều trị quá dài, mà hy thì quá mong manh.
Chuyến lưu toàn mà tôi dự tính… còn chưa bắt đầu, đã kết thúc.
Nhà hát cũng bắt đầu tìm người thay thế tôi, hồ sơ gửi về dồn dập. Quản lý nhà hát đặc biệt đến đảm bảo rằng, nếu một ngày nào đó tôi có thể trở lại trước, họ luôn sẵn sàng chào đón.
Trên Weibo, mọi đều xót cho tôi. Bilibili thì bắt đầu cắt ghép lại những khoảnh khắc hoàng trong các điệu múa trước đây của tôi. Tôi trở thành người… chưa chết mà đã bị người ta tiếc
Dần tôi có thể có thể đi có thực hiện những động đơn
Nhưng xương sống và bắp chân của tôi… đã thể chịu đựng nổi những buổi biểu diễn dài hơi rồi.
Mọi người, trước mặt tôi, bắt dè nhắc đến ba lê”.
cảm thấy mình bị xã hội này gạt ra ngoài lề, có cách nào phản
Cho đến khi có một chương trình tạp kỹ – “Cô ấy trong muôn nghề” – đưa ra lời với tôi.
Đó trình tế về cuộc sống và sự của phụ nữ. Tôi chẳng còn công việc nào khác, có lẽ là cơ cuối để tôi xuất hiện trước công chúng… với tư cách một nghệ sĩ múa.
08
Nhưng tôi không ngờ, chương trình tế dành cho phụ này… lại mời cả Hứa – Ảnh hậu Hứa. là người tối hôm đó cùng Phong lên hotsearch.
Khi xem kịch bản tại trường quay, có rất nhiều người đến bắt chuyện làm quen với cô ta.
Dù năm ngoái cô ta được đề cử thưởng lớn, năm nay lại nhận vai nữ chính trong phim cổ trang SS+ được đầu tư lớn nhất lịch sử. Gần đây có tin đồn cô vợ bí mật của Phong Ngôn, đúng lúc đang ở đỉnh sự nghiệp.
Hứa Ưu kiểu đại nhân tiêu trang điểm che đi quầng thâm dưới mắt vì mệt mỏi, môi đỏ rực, khẽ ngẩng đầy kiêu hãnh.
Những xung quanh tranh nhau tâng bốc:
“Ảnh hậu Hứa, chị giấu kỹ giám đốc Phong vì chị mà nói đoàn phim lớn thế thật không thể tin được. Nghe nói ấy đang chuẩn bị hôn lễ, bao giờ hai người công vậy? Netizen hóng đến chết rồi.”
Từ Hứa Ưu bị thương, bộ phim cổ trang SS+ kia trệ hoàn toàn. Nếu không, ta đã tham gia chương trình
Dân mạng 【Tổng đốc Phong cách lạnh nhạt, luôn công tư phân minh, vậy mà vì Hứa Ưu mà nổi giận, dừng cả đoàn phim lớn như vậy.】
Nếu Hứa Ưu phải bí mật của ta, thì còn ai vào đây?
lẽ là tôi – một vũ công đã đi đến cuối sự nghiệp?
Nếu tôi vẫn thích Ngôn, chắc giờ sẽ không chịu nổi.
Nhưng bây giờ thì sao?
Tôi mắt xuống, ngón áp út vì đeo nên chẳng vết hằn, giống cuộc hôn nhân ba năm này.
Tôi… không còn để tâm nữa.
09
Đây là một chương trình thực tế rất đơn giản, chủ yếu tôn vinh những người nữ thành công trong lĩnh vực khác nhau.
Mấy ngày ghi hình đầu đều diễn suôn sẻ. ngày cùng, chương trình được phát sóng trực tiếp, các khách mời trên sân khấu chia sẻ câu chuyện tình yêu và hôn nhân của họ.
Bình trực tiếp trên livestream nổi không ngừng.
Khán giả nhân viên dưới sân khấu chăm chú lắng nghe.
MC hướng phần câu cao trào về phía Hứa cười ẩn ý:
“Người nhất hôm nay chắc chắn là Ảnh hậu Hứa rồi. Đồng hành một chàng trai từ khi anh ấy còn tay trắng đến trưởng thành, chắc hẳn không dễ dàng gì. có thể chia sẻ chuyện tình yêu của mình không?”
người phía dưới lập tức xôn xao, gương mặt phấn rực của Hứa Ưu cũng thoáng ửng hồng. Dù MC không nhắc ai cũng hiểu ta đang nói đến Phong Ngôn.
Màn ngập Phong
Hứa Ưu mở câu chuyện cô đã diễn tập hàng ngàn lần tuôn ra
“Mọi đều nghĩ anh ấy với như vậy, chắc hẳn ấy theo đuổi tôi trước. Nhưng không là tôi thích anh ấy trước. Anh ấy là đàn đại của lúc đó có rất người ngưỡng mộ anh ấy, tôi phải vất lắm theo đuổi được. Khi anh ấy khởi nghiệp, giai khó nhất, tôi vẫn ở bên. Bao năm kết hôn bí mật, tôi cũng từng tủi nhưng anh ấy luôn rất tốt với tôi. nghiệp của tôi có được thành hôm nay, không thể thiếu sự ủng hộ thầm của Nếu anh ấy sẵn sàng công khai, sẽ rất hạnh phúc. Còn nếu không, tôi sẽ không nghi ngờ tình cảm của anh ấy.”
Cả trường quay vỗ tay rần rần. Chỉ có tôi… thấy nực cười.
Đó là câu của tôi. Vậy mà giờ được ra… từ miệng người khác.
năm hai mươi đến hai mươi tám tuổi, tôi không ngờ, một mối tình dài như vậy, chỉ gói gọn trong vài câu ngắn ngủi.
Thế mà vẫn được ca tụng đến vậy.
MC liền tiếp lời, hứng:
“Ảnh hậu Hứa, hay bây giờ chị gọi điện cho người ấy, công khai câu chuyện tình yêu này với cả nước nhé!”
Sắc mặt Hứa Ưu tái đi, cô hoảng hốt xua tay:
“Thôi… anh ấy không thích bị ép buộc như vậy.”
Khán giả và MC vẫn ngừng vũ. Hứa Ưu liếc mắt, bắt gặp – người im lặng giữa đám đông – như tìm được lối thoát, cô ta nhanh chóng chủ đề:
trình này đâu phải chỉ dành riêng cho tôi. MC, hay là thêm cô Diệp Tang Tang đi.”
MC lập tức hỏi:
“Cô Tang cũng hôn rồi sao?”
Tôi gật đầu, giọng điệu ngắn gọn:
“Rồi. Nhưng… đã ly hôn.”