Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và mở ứng dụng Shopee/Tiktok để mở khóa chương truyện!

Tống Từ khẽ nhếch môi cười lạnh, híp lại, nâng cằm tôi trầm giọng hỏi: “Em muốn anh làm người ba à?”
“Anh muốn không?” – Tôi nhướng mày.
nhìn chằm chằm, sau vươn tay gáy người hôn xuống.
“Chết tiệt!” – rủa khẽ: “Anh kiểu gì cũng chết vì em thôi.”
Tống Từ là cùng bàn với tôi hồi Khi đó, trong mắt tôi chỉ có mỗi Đới Hướng Nam.
khi bị Đới Nam tống vào tù, Tống Từ vẫn luôn tìm cách thăm tôi, liên lạc với nhiều luật sư để giúp tôi lật lại án. Nhưng cả đều Đới Hướng Nam cản trở.
Trước ra toà, trên đường Từ cùng luật sư nhân chứng mới, chiếc xe bị Đới Hướng Nam giở trò. Anh đã chết trong tai nạn do mất phanh.
Khi ánh mắt sâu thẳm của Tống Từ tôi, tôi dần kéo tâm trí trở thực tại.
Anh cúi người định hôn tiếp, tôi nghiêng đầu tránh vô tình đá đổ chậu cây bên cạnh.
5
Ngay lúc này, tiếng động bên trong bỗng nhiên biến mất.
Cùng với đó là tiếng quát lớn của Hướng Nam: “Ai đó?!”
Đới Hướng quần áo xộc xệch bước nhanh ra vườn.
kịp thời kéo Tống Từ trốn vào nhà kho nhỏ chật hẹp trên gác Không gian mít chỉ nghe thấy hơi của hai người, vai tôi vô tình chạm vào Tống Từ khiến rụt lại. Tôi lại cố tình áp sát hơn.
“Đừng với lửa, cô gái.” – Tống Từ khàn giọng nói, dám ra, chỉ biết đứng im, người vào tường.
Tôi bật cười không trêu anh nữa mà tập trung quan sát tình hình bên ngoài.
Tôi nhẹ nhàng xoay tay nắm hé ra một khe nhỏ ra ngoài. Đới Nam chưa kịp buộc lại áo ngủ, sắc u ám, tới lui trong
“Anh Hướng anh làm gì thế?” – Giọng Giang nũng nịu vang lên từ phía sau anh ta.
Cô ta vòng tay ôm eo Đới Nam, cố tình kéo tuột dây áo choàng, ngón lướt hờ qua lồng ngực anh
Cô ta gần dán sát cả người vào anh vừa cố tay trong áo: “Anh đừng lo, chắc chỉ là mèo hoang chạy ngang, làm đổ gì đó thôi mà.”
Cô ta dừng lại một chút, tình hạ giọng đầy ẩn “Nếu là chị Thi Thi thật, với tính cách yêu anh đến vậy, chị ấy nghe tiếng động chắc đã lao xuống tra hỏi từ rồi, đúng không?”
Nếu ở kiếp trước, sẽ giả vờ gì hết, mà lao thẳng ra tát cho hai người mấy cái lửa.
Tôi không phải kiểu người dễ dàng bỏ qua, càng không thể nhận sự phản bội.
Đới Hướng Nam nhíu mày, như cảm thấy có điều gì đó không ổn, anh chân định bước về kho chứa đồ.
Giang vội tay anh tay chẳng yên phận bắt đầu dần bụng xuống.
mắt cả hai dần trở nên mơ màng, khí xung quanh cũng dần bốc lên hơi nóng ái tình.
Trong kho, trán tôi và Tống lấm tấm mồ hôi. Anh hơi ngửa người, lúng túng kéo lại cổ áo, rồi cúi đầu hỏi tôi:
“Thằng khốn đó cắm sừng ngay trước mặt, chúng ta có nên lao ra bắt gian tận giường không?”
“Chưa vội.” – Tôi đặt lên tay anh cầm tay nắm cửa, mắt lườm anh một cái.
Tôi thừa biết anh nghĩ gì – anh chỉ mau tống cổ Đới Hướng Nam đi, để bản thân có thể danh chính ngôn thuận ở bên tôi.
“Đừng vội vạch mặt bọn họ, tôi còn có kế hoạch khác.” Giờ chưa phải lúc trở mặt với Đới Hướng Nam. Tôi phải bắt anh ta trả giá gấp trăm lần những gì anh ta làm với tôi ở kiếp trước!
người ngoài kia đang không rời, chẳng hề phát hiện tôi đã khẽ hé cửa, nhanh tay vài tấm ảnh.
phút sau, Giang Tầm ca gió ngoài vườn lạnh, kéo Đới Hướng phòng khách.
Chờ đến khi thở dốc lại từ phòng bên, tôi và Từ mới bước ra khỏi kho
6
Tống đưa uống trà gừng đường đỏ, dán miếng ấm bụng xong mới rời đi.
Tôi ngủ thiếp đi, mơ màng nghe có ai gọi mình.
“Thi Thi, Thi Thi?” – Đới Hướng Nam mở cửa phòng, vài tiếng. Anh ta bước cạnh giường, ánh mắt dừng lại trên người tôi một quay người rời đi tìm Giang
Đợi bước chân anh ta mất hoàn toàn, tôi mới chậm rãi mở mắt. Kiếp này, tôi đã dọn sẵn đường cho người rồi – đừng thất vọng đấy.
Sáng hôm sau, tôi xuống lầu, trên bàn đã bày sẵn bữa sáng soạn. Đới Hướng Nam ngồi lật tạp chí tài chính.
Tôi đi thẳng đến chỗ Đới Hướng ngồi đối diện anh ta, nhận lấy sandwich anh cắn một
“Thế Còn khó chịu không?” – Đới Hướng hỏi han đầy quan tâm, mắt vẫn dõi theo từng biểu cảm của tôi.
Tôi cười khẽ, ra hiệu rằng mình ổn.
Đới Nam lúc này mới yên tâm, ngay tức chuyển về chế độ Tầm”, nhíu mày tỏ vẻ chán ghét: “Giang Tầm cứ nằng nặc đòi làm bữa sáng cảm ơn em vì đã cho ở nhờ.”
“Thi Thi à, cô ta đúng kiểu phụ nữ sinh ra để làm mẫu, mê việc nhà lắm, mình mặc kệ đi.” Anh ta tiếp tục điềm tĩnh lật tạp chí.
– Tôi chỉ khẽ đáp, nói gì thêm.
Thấy tôi không vui, Đới Nam liền tạp chí sang một bên, kéo ghế ngồi sát bên tôi, nghiêm túc nắm lấy tay
“Thi Thi, anh cô ta đã làm đến cuộc sống của chúng ta. yên tâm, anh sẽ quyết dứt điểm, không để buồn nữa.”
ta sẽ bao xuất trước mặt em nữa đâu, em yêu.”
“Thi Thi của anh là vợ hiểu chuyện nhất đời, đừng kẻ ngoài mà buồn lòng nhé!”
Bộ dạng Đới Hướng Nam đầy thành, nói về Tầm ra vẻ khinh
Kiếp trước, anh ta cũng dùng gương mặt này mà biến tôi thành đùa trong
Tôi chỉ không ngờ mọi chuyện ở kiếp này lại tiến triển nhanh đến vậy. Sau một đêm mặn nồng tối qua, Hướng Nam chẳng buồn diễn Anh ta đã nhịn được mà muốn giấu Giang đi để tiện bề hí mỗi ngày.
chẳng phải ý tôi sao? Tôi chỉ giả vờ buồn bực, gật đầu một cái.
Đới Hướng Nam lập vui ra mặt, định giơ tay ôm tôi, nhưng tôi nghiêng người né tránh.
“Tôi đau bụng, muốn nghỉ thêm một chút.” – nhẹ nhàng với anh ta.
Lúc này mắt Đới Hướng như ngâm trong căn bản chẳng nói gì, chỉ tiện miệng buông một
“Ừ, uống nước ấm nhé.”
Nói anh ta vội vã rời đi, căn hộ cao cấp trung thành anh ta thuê riêng.
Giờ này Giang Tầm đang chờ sẵn ở đó rồi.
Tôi cái dở dang sang một gọi xe ty của Từ.
Tôi gọi cho anh: “Em anh đi uống phê.”
Đầu dây bên kia vang lên giọng trầm thấp xen bất lực: “Công chúa nhỏ, anh đang họp.”
Tôi khẽ vuốt mái tóc mái trước trán, dàng nói: “Uống em đi, em đang ở dưới công ty anh rồi.”
một giây sau, Tống khẽ hắng giọng: “Chờ anh 5 phút.”
Tôi màn hình thoại vừa tắt, khóe môi không kìm được cong lên.
7
Đới Hướng Nam đã hơn một tuần không về nhà.
Anh ta rất bận. Công ty mỹ phẩm sinh học tôi và anh cùng vốn đang chuẩn bị niêm yết trên sàn chứng nên anh ta trực tiếp dẫn đội ngũ đi kiểm tra dữ liệu.
Yêu nhau năm, tôi thừa tính anh ta – bận rộn chong chóng, điện cho trợ lý xử lý, cả quần áo để trợ lý về nhà bản thân thì ăn ngủ ở ty.
Nhưng Giang Tầm – người vừa mới anh ta “mặn – thì đâu biết điều đó.
Liên lạc không được, vào công ty cũng không cô ta chỉ có thể lượn lờ ngoài tôi, dùng tài khoản phụ để theo dõi trang cá nhân của tôi.
Chỉ trong một buổi ta vào xem tài khoản tôi hơn Qua màn hình cũng cảm nhận được sự bất an, lo cuồng dại của
Tôi cười, chẳng buồn để thoát khỏi tài rồi chọc nhẹ vào lưng Tống Từ:
mộ nhân tài suôn sẻ chứ?”
Tống Từ khẽ đẩy gọng kính viền vàng sống cao thẳng, ánh mắt rời khỏi sách, sang tôi rồi đáp: “Dựa theo đề nghị của anh đã đưa ra điều kiện rất hấp dẫn, nhưng bọn họ vẫn quyết giữ vững lập
đều là công thần khai quốc của Đới Nam, anh ta hứa sau khi công ty niêm yết sẽ cổ phần cho họ.”
Tôi mím môi, ngón tay gõ nhè nhẹ lên mặt bàn, khẽ cười: “Không sao, chẳng chốc họ sẽ ra – lời hứa của Đới Hướng Nam chỉ là một trò lừa bịp.”
Gặp ánh nhìn hoặc của Tống Từ, tôi đưa tập tài trong cho anh, sát tai anh nói: kia, Đới Hướng Nam sẽ ký hợp đồng với thí nghiệm học lớn nhất khu vực châu Á – Bình Em muốn anh chặn nó lại.”
Kiếp trước, tôi bất chấp cả để hỗ trợ Đới Hướng Nam.
Hợp đồng là do tôi dốc sức thúc đẩy. sợ bệnh dạ của anh ta tái phát, tôi thay ta uống rượu trắng suốt ba tiếp với đối tác. Kết quả là ngộ độc rượu, phải nằm cấp cứu nguyên một đêm. Dĩ nhiên, đồng cuối cùng cũng được ký
Dựa vào hợp Đới Hướng Nam cho ra đời loại mặt nạ chống lão hóa thế hệ mới, đơn hàng từ trong lẫn ngoài nước ồ ạt đổ về. Chưa đầy ba tháng, công ty yết trên sàn Mỹ. Chính nhờ số tiền đó, anh ta đã phá gia đình tôi.
Kiếp tôi tuyệt đối sẽ để anh ta đạt được điều mình muốn.
Tôi sẽ chết tất cả cơ hội thành công của anh ta từ trong trứng nước.
“Được.” – Tống Từ trả lời dứt khoát, không thêm nửa một chữ “được” là chấp nhận tất cả.
Tôi hơi bất ngờ vì sự sẵn lòng nhanh của anh, ánh mắt lướt qua lướt trên mặt anh.