1
Con gái tôi nói, sinh nhật sáu mươi tuổi của tôi, nhất định tổ chức lớn.
Tôi bảo con đừng kém.
Con gái nói không được, còn nói những năm qua tôi vất vả nào, đều nhìn nên tiệc mừng thọ phải tổ chức thật long trọng.
Trong lòng tôi thấy ấm áp, rất cảm động.
năm qua, tôi một mình nuôi con gái lớn nhìn thấy nó kết hôn con.
Con rể rất hiếu chăm sóc tôi như mẹ
tôi cũng rất đáng yêu, thường ngọt ngào gọi tôi là bà ngoại.
Tôi rất hạnh phúc, vết thương lòng do Thiệu Thanh phản bội, bao qua cũng dần dần được lành.
Cho nên khi con gái chủ động nhắc đến chuyện tổ chức tiệc lớn, tôi thật sự rất cảm động.
rất mong ngày sinh sáu mươi tuổi.
người khi về già, càng thích sự náo nhiệt, càng mong con quây quần bên cạnh, thế cuộc sống mới có vọng.
Vì vậy, đến ngày hôm đó, tôi dậy từ rất sớm.
Nhanh chóng dẹp xong xuôi, đưa cháu Tiểu tới trường, con và con rể ăn sáng tôi để sẵn rồi mỗi người đều làm.
Con gái nói, sáng nay hai vợ chồng xử lý công việc, sẽ về sớm tổ chức tiệc mừng cho tôi.
Tôi ở nhà, vừa dọn nhà cửa vừa đợi.
Nhưng đợi mãi, qua giờ hẹn rồi mà con gái vẫn chưa về.
con gặp chuyện, tôi vừa định gọi điện.
Điện thoại của con gái đã gọi đến.
“Mẹ ơi, công ty con đột nhiên có việc gấp xử lý, chỗ Hướng An cũng vậy, gấp quá không xin nghỉ được, hôm nay bọn con không thể tổ chức sinh nhật cho mẹ rồi……”
nói của con gái đầy áy náy.
Tôi hơi thất vọng, sự nghiệp của các con quan trọng hơn, tôi gắng điều chỉnh tâm trạng.
Sau tôi nói con: “Không sao đâu, việc là trên hết. Các con cứ yên tâm làm việc, nữa mẹ Tiểu Tiểu về……”
“À rồi!”
Tôi còn nói hết câu, con gái đã vội vàng cắt lời tôi.
“Mẹ hôm nay là sinh nhật mẹ, mẹ đừng bận rộn gì cả. Tiểu thì bạn tiện đường trường, sẽ ghé đón cháu, rồi đưa đến công con, mẹ ở nhà ngơi cho khỏe
Nghĩ đến việc công việc con bận Tiểu Tiểu lại còn nhỏ.
không nhịn mở miệng: “Hay để mẹ đi đón đi, con bận thế, con bé lại đang tuổi nghịch ngợm, sợ làm phiền đến công việc của con.”
Nghe nói vậy, con gái như giọng điệu cũng hơn hẳn.
“Ôi trời, bạn con tiện đường mà mẹ, mẹ đừng lo nữa, cứ ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe. Tiểu Tiểu mẹ cần lo đâu, con cuộc họp, không thêm mẹ được nữa nhé.”
Nói xong, con gái lập tức cúp máy, không tôi cơ hội nói thêm lời nào.
Tôi nghe tiếng tút tút từ điện thoại, không khỏi thở dài.
Con gái công việc bận rộn như vậy, dạo này cũng đi nhiều.
Vì vậy, tôi vào dự hầm một con mái tơ gái và con rể bồi cơ thể.
Hầm gà thời gian, nhà cửa cũng đã dọn dẹp xong.
Tôi ngồi xuống sofa, lấy điện thoại ra, định nghỉ ngơi lát.
Tuổi rồi, lúc rảnh chỉ thích lướt xem
Tôi mở trang video đề lướt mấy cái liền chẳng có cái nào hay.
Vừa định thoát thì không cẩn thận nhầm vào mục "Trong thành phố".
Chỉ liếc mắt một cái, tôi đã nhận ra bóng người phụ nữ trên ảnh bìa, chính là con gái tôi, Vương Nghi.
Video đăng lên cách đây nửa tiếng.
Tôi lập tức bấm xem.
Nhìn cảnh quay giống như phòng bao của khách sạn, con gái tôi đứng trước bàn bên cạnh là con rể đang dắt tay Tiểu Tiểu, ba người đều tươi cười rạng rỡ.
Vương Nghi hơi nghiêng đầu, ống kính liền chuyển sang bên cạnh.
rồi, tôi nhìn thấy Thiệu Văn Thanh.
Nếu đời này tôi hận ai nhất, thì không nghi ngờ gì, chính là Thiệu Văn Thanh.
Hồi trẻ, chúng tôi yêu nhau, tôi cứ ngỡ sẽ hạnh phúc trọn đời.
Cho đến năm thứ mười sau khi kết hôn, người chồng của mối đầu anh ta gặp tai nạn hơi, chỉ để lại cô ta đứa con nhỏ, cảnh góa bụa thật đáng thương.
đầu, anh ta giấu tôi, lén lút giúp mẹ con
Sau hiện, tôi cãi nhau một trận lớn, anh ta đỏ mặt tía tai, tôi tâm.
Rồi sau đó, anh ta hai đứa con của người cũ, đưa tờ ly hôn.
Anh ta nói: “Tiểu Trạch và Vy còn nhỏ quá, không thiếu cha.”
Cho nên anh muốn hôn tôi, rồi bên người cũ, làm cha của hai đứa kia.
Khi ta nói những lời con gái chúng tôi là Thiệu Nghi đang ôm lấy chân anh ta, khóc nức nở, vừa khóc vừa cầu xin ba đừng bỏ đi.
Nhưng Thiệu Văn Thanh quay bước đi, không hề do dự.
Tôi cũng níu kéo nhiều, phần lớn tài sản, rồi gái rời đi.
đổi họ cho gái họ tôi, nó mang tên Vương Nghi.
Vì Nghi bị cha dượng ngược đãi, tôi không tái hôn.
chuyên tâm nuôi con lớn, nhìn nó từng bước trưởng thi đại học, kết hôn, rồi Tiểu Tiểu đáng yêu.
Trong suốt quãng thời gian ấy, Thiệu Thanh từng xuất hiện.
anh và người tình cũ không sinh thêm lòng nuôi dạy đứa trẻ kia con ruột.
Vương Nghi từng nói tôi, nó cũng hận Thiệu Văn Thanh như tôi vậy.
Tôi nghĩ rằng, đứa trẻ đã có ký ức lúc ly hôn ấy, chắn sẽ nhớ rõ nỗi lòng tôi, và sẽ xa bọn họ như tránh rắn độc.
Nhưng tôi ngờ, bọn họ sau lưng vẫn còn liên
chỉ vậy, tôi còn nhìn trong video, Vương và Thiệu Văn Thanh đứng cạnh nhau.
Hai người cúi trò chuyện, toàn không có chút nào là hận.
Thậm chí, con gái tôi còn dẫn bài chúc mừng sinh nhật.
Con rể và Tiểu Tiểu cũng vỗ tay theo, còn hai đứa con đã trưởng thành của người kia cũng hát
Người phụ được họ vây quanh ở giữa, chính là mối đầu của Thiệu Văn Thanh — Tống Hoa.
Bà ta vẫn duyên dáng xưa, mặc đẹp đẽ, xung quanh quanh đông đủ các vì sao vây quanh mặt trăng, sống như một nàng công chúa.
Tôi bà ta cùng sinh nhật một ngày.
Buồn cười hơn nữa, đứa con gái mà tôi xem như mạng sống, Vương Nghi, sau khi hát xong hát mừng sinh nhật, còn tới trước Tống Thiệu Hoa, đưa ôm lấy bà ta.
Miệng còn gọi: “Mẹ Tống.”
3
Chiếc điện thoại rơi bịch xuống video vẫn tiếp phát
Tôi thấy ở ngực, nhiều hơn cảm giác không dám luôn cố cho mình do.
con cùng tôi nương tựa bao năm, tận mắt chứng kiến cha tình thế nào, cũng thấy Tống Thiệu Hoa giả vờ ngây thơ, ngoài miệng thì nói lỗi, nhưng chen chân phá nát gia đình trọn vẹn của chúng tôi.
Vậy thì sao nó người phụ nữ là... mẹ?
không dám tin, cứ ngồi lặng trên ghế sofa thật lâu, đến khi ngửi thấy khét trong bếp.
gà hầm đã cạn
Tôi vội tắt trong lúc trí, tay bất cẩn chạm vào nồi, bị bỏng đỏ mảng lớn.
Tôi vừa định đi xử lý vết thương.
bất ngờ vang tôi ra mở cửa, thấy nhân viên giao hàng xách một chiếc kem.
Chiếc bánh đó, là tôi đặt.
Chỉ là một chiếc nhỏ xíu.
Người già rồi, lòng hay yếu mềm.
Vì vậy, sau khi nhận cuộc điện thoại của Vương Nghi, tôi đã lên mạng đặt một chiếc bánh nhỏ, tự mình ăn mừng sinh nhật, cũng coi như là mừng.
Tôi đặt lên bàn trà, cắm vài cây
Chắp tay trước ngực, nhắm mắt lại, bắt đầu ước nguyện.
Điều tôi đã nghĩ kỹ lâu.
Hy vọng con gái yêu của tôi được bình an hạnh phúc cả đời, hy con mãi yêu thương con bé, hy vọng Tiểu thương khỏe thông minh lanh lợi.
Đó vốn là điều tôi định ước.
Nhưng giờ đây, vừa nhắm mắt lại, trong tôi lại hiện lên cảnh Vương cớ rồi quay người đưa cả con rể và cháu ngoại đi mừng thọ cho Tống Thiệu
Trong video, đám người vây quanh Tống Thiệu cảnh sinh nhật thật rộn ràng, trông như một gia đình thật sự.
Còn tôi, giờ phút này, lạnh lẽo, giống như một trò một câu chuyện cười.
Miếng thịt tôi mang nặng đẻ đau, lại thành con dao đâm ngược vào tim tôi, đớn đến mức không thở nổi.
Người già dễ nước mắt không nghe lời.
Vừa lau mắt, tôi âm thầm đổi điều ước.
“Hy vọng... những lại đời mình, tôi sống vẻ, hạnh phúc.”
Đúng vậy.
Bao nhiêu năm nay, điều ước của đều con cái, từng nghĩ bản
Nhưng giờ nghĩ lại, thật không
Tôi cắn hai miếng bánh quá ngọt, ăn vào ngấy tận cổ, chẳng thấy ngon lành gì.
Tôi lại liếc hồ.
Bây giờ đã gần một giờ đêm.
Thông thường giờ này, tôi đã dọn dẹp việc nhà, ru cháu ngủ, tự mình về phòng nghỉ.
Chương sau ai không load thì link ra trình duyệt ngoài bật ẩn danh rồi dán vào lại đọc giúp nheee