Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và mở ứng dụng Shopee/Tiktok để mở khóa chương truyện!

1
Nhóm gia nhà họ Phó lập tức náo loạn, nấy đều nhảy vào bình luận:
Mẹ chồng tôi: “Lạc Lạc, có phải có hiểu lầm gì không con?”
Em họ Châu: “ anh tôi biết cách chơi bời thật ”
ruột lập tức tag em họ: “Trẻ con nói bậy.”
Em chồng “Cô này trông quen nhỉ?”
Em gái họ Phó Nam Châu: “Chắc là thư của anh họ, cô Kiều An đó.”
Mọi người bắt đầu lặng. Một lúc Phó Nam Châu gửi một tin nhắn vào nhóm:
“Kiều An trò chơi ‘đại mạo hiểm’, phải đăng một bức hôn. Tôi là sếp cô ấy, không đành lòng để cô bé mặt, nên cô ấy tay thôi. Mọi người giải tán đi.”
Ngay sau đó, Phó Châu gọi điện tôi:
“Lạc Lạc, em đừng trẻ con như vậy được không? Sao em lại tấm đó vào gia đình? Em nhà Phó là đại gia tộc, ông rất truyền thống, mau xóa ảnh đi.”
Tôi điềm tĩnh đáp:
này không thể để người ta Tôi thấy chụp đẹp mà, lời chú thích cũng hay.”
anh ta bắt đầu khó
“Đã nói là cô ấy chơi ‘đại mạo thua, em so đo một cô gái trẻ gì?”
Tôi ngồi thẳng dậy, nghiêm túc
“Cô hôn chồng tôi, đương nhiên phải đo. Ở gây hiểu lầm như thế, nếu anh không có ý gì, đã chẳng để mặc cô ta làm chuyện Phó Nam Châu, tôi mong anh đừng phạm sai lầm.”
anh ta dịu lại:
“Được rồi, lần sau anh sẽ ý. Đợi công tác xong về, anh sẽ cho
Tôi nhìn đồng hồ, rồi hỏi:
“Anh đi công tác bao lâu thì về?”
Anh ta nói thời gian, trùng khớp hoàn hảo với lịch trình tour 10 ngày mà công ty lịch gửi.
Phó Nam Châu, cuối cùng anh vẫn phản cuộc hôn nhân này.
Vài ngày sau, Phó Châu trở tôi ra sân bay đón anh ta. Không vì tôi buông, mà hôm nay có buổi họp mặt gia tộc nhà họ Phó, vợ chồng tôi bắt buộc phải xuất hiện cùng
Phó Nam Châu xe hành lý bước ra, sau là Kiều An – vẻ nhỏ nhẹ nép sát vào người anh
Thấy tôi, Kiều An rụt lùi lại một bước:
“Phó phu nhân.”
Phó Nam Châu nhẹ nhàng ôm tôi, hôn nhẹ lên má tôi:
yêu vả rồi.”
Miệng ta vẫn còn phảng phất mùi nước hoa phụ chắc là vừa người ta xong.
Tôi quay mặt đi, liếc trên cổ sơ mi ta một đỏ mờ mờ, tôi gì.
Phó Nam Châu tỏ vẻ rất thản nhiên:
“Vợ à, mình đưa Kiều An về cùng nhau về nhà.”
nói, anh ta vừa cửa ghế phụ, giải thích là Kiều An dễ bị xe.
Kiều An ngồi lên ghế, nhìn tôi, vẻ mặt cẩn trọng:
“Phó tổng, hay là tôi tự bắt xe
Phó Nam Châu nắm lấy tay tôi, giọng cứng rắn:
“Con gái đi một mình buổi tối nguy hiểm lắm, tiện đường đưa luôn.”
Tiện đường sao? Thêm hơn chục cây đấy, anh nói tiện là tiện à?
Ánh mắt tôi và Kiều gặp nhau qua gương chiếu ánh nhìn như dao sắc, đầy ngầm và không thiếu sự đo phụ
Tôi cụp mắt xuống, nhẹ nhàng hỏi:
“Chỉ có hai người công tác à?”
Phó Nam Châu trả lời hời
còn đồng nghiệp khác đi chuyến khác.”
Trước xuống xe, Kiều An đưa cho một chiếc hộp, nghiêng đầu nói:
“Phó phu nhân, đây là quà tặng chị. Phó tổng nói chị thích khăn choàng, mong là chị thích. Không biết màu có hợp không nữa.”
Phó Nam Châu bật cười:
“Lạc Lạc lớn tuổi hơn chút, mấy cô gái trẻ em thích mấy tươi tắn, này vừa
Nghe vậy, nghẹn khẽ thở dài.
2
Cửa xe vừa đóng tôi ngồi lưng, cách với Phó Nam
Anh ta cau mày:
“Sao thế?”
cho anh ta một để anh tự soi.
bao lâu, anh ta hiện ra son, hơi cau mày, nhưng vẫn thích:
“Hồi nãy lúc bay, Kiều An suýt ngã, anh một cái, lúc đó bị dính
Tôi hít sâu hơi, quay nhìn anh ta, giọng bã, có chút không thể hiểu nổi:
Châu, chúng kết đã bảy Trước đây, chưa từng xảy ra chuyện thư không đứng vững rồi bám anh làm dính son. Từ khi nào thư ký bắt vô tình xịt nước hoa lên người anh, tình để dấu son môi thế này?”
Anh ta im một lúc, rồi đầy áy náy:
“Được rồi, này sẽ chú ý.”
Tôi nuốt nghẹn trong lòng. Dù cuộc hôn này là do liên làm ăn, nhưng chúng tôi cũng đã hẹn hò hai năm mới cưới, không hoàn toàn tình cảm.
năm hôn nhân, đến nay, tôi cảm thấy... đã đến giới hạn rồi.
khi xuống gặp người nhà họ Phó, anh ta giữ lấy tay tôi, vẻ mặt chút nghiêm túc:
“Em đang à? Vì anh ở bên em dịp Quốc khánh, mà lại đi công tác với thư ký sao?”
“Em từ bao giờ lại nên không chuyện như thế? Cứ như mấy cô bé con, bỉnh vô lý.”
“Em biết rõ hiện tại là giai đoạn then chốt tập đoàn Phó thị mình, anh thật sự không có thời gian để đoán tâm tư em. Anh bay ra nước làm việc suốt mười anh thật sự mệt.”
phải là một người vợ xứng đáng với danh phận ‘Phu gia’, chứ không phải là kiểu người cứ mang cảm xúc cá nhân ra mặt như bây giờ.”
Tôi nhiên không còn kiên nhẫn để diễn tiếp vở kịch này ta, tôi giật tay ra:
“Du lịch châu Âu cao ngày dịp Quốc khánh? Gọi là đi tác? Phó Châu, trên đời có tôi kẻ ngu
hôn dưới Cầu Thở Dài ngọt Trái tim của cô ta, anh có thích không?”
Tôi mở cửa xe, không thèm ngoảnh
“Diễn cho tròn vai vợ chồng hoàn hảo đêm nay xong rồi, chúng ta nên tạm xa nhau một thời gian, người tự bình tĩnh lại.”
Buổi họp đình kết thúc, tôi mệt đến như muốn kiệt sức. Giả vờ cặp đôi hoàn hảo, vừa tổn hại thân thể, vừa đau lòng.
Về đến nhà, ngâm bồn đồ ngủ xong đang thoa sữa dưỡng thì Phó Nam Châu nhẹ nhàng ôm tôi từ phía sau, giọng dỗ dành:
“Vợ ơi, anh sai Từ nay anh sẽ không để tới cô nữa. em không anh điều cô đến chi nhánh khác, được không?”
Tôi gỡ tay anh ta ra:
“Phó Nam Châu, ôm tôi trên người anh còn mùi hoa và son môi của người phụ nữ
Vừa ra, anh ta ôm chặt lấy tôi:
“Anh sai để anh lại với em được không? lột da anh luôn cũng
Vừa nói, anh ta vừa cúi hôn tôi.
Tôi đang tát ta một thì điện thoại anh vang lên. Tôi – người là: “Tiểu Mê Hồ”.
3
thoại vừa máy, giọng Kiều An nịu pha chút tiếng khóc:
“Phó tổng, phải sao đây, tài liệu em mang về bị sai liệu rồi, không biết sửa thế Ngày mai phải ký hợp đồng rồi, làm sao bây giờ?”
Giọng nói vừa lo lại vừa đầy sự thuộc một cô gái nhỏ đối với người trên.
Phó Nam Châu cau mày trả
“Sao lại như vậy, em cẩn quá. ở đi, qua
Cúp xong, anh ta quay mặc áo khoác, nói với tôi:
“Hợp này rất quan anh phải tự mình giám sát. Em ngủ anh.”