Vị hôn phu tương lai của tôi, Chung Thạc, trưởng khoa ngoại thần kinh của Bệnh viện Nhân dân thành phố S.
Anh ấy ngoài ba mươi, y đức và tay nghề đều thuộc xuất nhan sắc thì càng khỏi phải bàn.
Vì vậy, có fan đã lập riêng cho anh ấy một tài khoản trên nền tảng video ngắn. Lượng người theo chóng vượt mốc một triệu.
Trong ăn, tôi anh ấy: “Bây giờ đã thành của công chúng rồi, phải cẩn lời việc làm đấy.”
Anh nhẹ nhàng chạm vào chóp tôi, cưng chiều nói: “Thế tốt, có cả thiên giám sát giúp em, để chỉ với mình thôi.”
Tôi cảm động cảm giác như mình đã tìm được báu
Càng thêm tận tâm lo từng việc nhỏ trong cuộc của anh, để có thể toàn tâm toàn làm tốt công việc chuyên môn.
Anh cũng rất tốt với tôi. Mỗi khi có thời gian rảnh ở nhà bầu bạn cùng
Cho đến tháng trước, tiếp nhận một ca bệnh nguy cấp.
Bệnh nhân là cô gái trẻ hai mươi tuổi, sinh viên đại học danh tiếng, cả ngoại lẫn học vấn, gia thế đều sắc.
Chính tay Chung Thạc phẫu cô ấy, ca mổ rất thành công.
Cô gái đã chia sẻ lại trải nghiệm này lên mạng, đồng thời tỏ sự biết ơn – và cả sự thầm – dành cho Chung Thạc.
Một thiếu nữ mắc bệnh nan y và một “thần y” cứu như anh, lại ngoại hình đôi bên quá đỗi xứng đôi...
Không có gì khi video đó nhanh chóng trở thành hiện tượng, bão toàn
Hàng vạn lời chúc phúc, hàng triệu thả tim:
【Đúng là đôi thần giữa chốn gian, lý yêu đích thực
【Xong tôi lại yêu mất rồi.】
【Ai viết truyện về này đi, tôi sẵn sàng tiền ủng hộ hết mình luôn!】
Tôi nhìn đoạn video cô gái kia dù sắc mặt còn phờ phạc nhưng không thể phủ nhận rất xinh. ấy cầm điện thoại quay lại cảnh Chung Thạc đang đi kiểm tra bệnh, e lệ trao cho một bó
“Bác sĩ Chung, vui vẻ.”
Chung Thạc hơi sững lại, nhận lấy hoa:
“Cảm ơn, em cũng vẻ.”
Tôi thở nói với Thái Giai: là, giữa họ còn tôi chen ngang.”
Thái Giai liếc mắt nhìn một cái, chỉ vào màn nhắc nhở:
“Cậu không thấy ánh của Thạc Tỉnh táo chút đi, trông chừng đàn ông nhà cậu cho kỹ.”
vẫn rất tự tin. Sáu tình cảm giữa và Chung Thạc, không phải một gái nhỏ là thể chân vào được.
Hơn nữa, Thạc không tôi.
02
Nhưng tôi yêu anh ấy thật lòng, ít nhất là… chắc chắn sẽ đau lòng.
Những chuyện như thế này, nói để tâm thì dối lòng.
hôm đó, khi Chung Thạc về đến anh cởi áo khoác ra, tự nhiên ngồi xuống bên cạnh tôi, giang tay ra, kéo tôi vào
Tôi đang xem phim truyền hình, giả vờ không chuyện gì, buột miệng đến đoạn video kia:
“Bác lên hình trông đẹp trai bằng ngoài đời đâu nha.”
Anh khựng lại một chút, rồi dịu dàng hôn tôi: “Vẻ đẹp của anh là chỉ cho em thôi.”
Tôi mím môi, nói: “Có vẻ không đúng lắm đâu. Nè, em thật rất tò mò, sao anh lại nhận của Từ Miêu Miêu
Nếu thật sự không có cảm tình gì, thì lại nhận của người ta, nhất là hoa – một quà rất dễ hiểu lầm?
Anh im lặng vài rồi giải “Bệnh tình của cô ấy khá nghiêm trọng, không chỉ về thể chất mà còn vấn tâm lý nữa. Là bác sĩ, anh không làm gì khiến nhân kích động.”
Lý do đó nghe hợp lý, mà anh xưa nay luôn tận tâm nghề, tôi cũng rõ đó.
Thế là, trái tôi lại yên ổn trở lại.
Chung Thạc quan sát mặt tôi, nhiên bật cười, ghé lại bên “Bảo bối, em đang ghen phải không? Em ghen trông yêu thật đấy.”
Tôi lắc đầu: đâu. Dù là hoa hồng hay hoa cẩm chướng, thì cũng đều là thôi, có gì nhau về bản đâu.”
Biết Từ Miêu Miêu chỉ là thích hoa hồng, mà tình cờ lại tặng đúng vào ngày Valentine thì sao?
Anh tôi trong lòng, hơi ấm từ cơ thể anh truyền sang khiến có cảm giác lòng một kỳ lạ: “Yên tâm đi, bối, anh chỉ có em.”
Đúng vậy, trong lòng anh chỉ có tôi. Bao nhiêu năm qua, anh vẫn luôn dùng hành động để chứng minh điều
Tôi hôn nhẹ lên má anh một cái: “Em biết mà.”
“Anh không sống em, đừng nghĩ lung tung nữa. Với lại, cưới của chúng ta sắp rồi, anh tuyệt đối không thể làm gì có lỗi với em. Chỉ là công việc anh quá, chuyện chuẩn bị lễ cưới phải phiền em lo liệu rồi.”
Tôi tất nhiên không thấy phiền gì cả. sao, chúng tôi đã bàn từ lâu là sẽ tổ lễ cưới kiểu truyền thống Trung Hoa mà tôi thích nhất, vậy nên tôi bị là rồi.
Công của anh đặc biệt như bệnh nhân trong bệnh viện thì đông, làm sao mà xin nghỉ dễ được.
03
Sau tôi lại tiếp chuẩn cho cưới, chuyện mấy video kia cũng gần như tôi ném ra sau đầu.
Nhưng tôi không ngờ rằng, có lẽ do Chung Thạc vốn đã có chút tiếng mạng, những đoạn ấy ngày càng lan rộng, ảnh hưởng cũng theo mà tăng lên.
đầu, chỉ có tôi tình cờ lướt thấy một Nhưng dần dần, bạn bè tôi bắt đầu liên tục điện, phải mắt tới Chung Thạc.
chắn họ cũng đã thấy
Tôi trấn an nói rằng: Thạc không phải người đó.”
Nhưng trong lòng tôi, vẫn chút mắc khó chịu. Nhất là khi tôi bắt gặp những Từ Miêu Miêu đăng.
video, ánh mắt dịu dàng, nhàng châm tiêm cho cô ấy.
là cảnh anh nhắc cô ấy phải ăn uống đầy đủ, sóc tốt cho sức khỏe bản thân.
Tóm lại, khi nhìn thấy bạn trai mình tỉ mỉ với một người con gái khác — dù lý trí tôi hiểu đó là vì công việc — trái tim thấy khó chịu.
Từ Miêu Miêu tại sao đăng thứ đó, tôi không thể tiếp tự dối mình cô chắc chắn ý với Chung Thạc.
Và dưới mỗi video cô đăng, gần như toàn là fan đẩy thuyền cặp đôi, với những luận khiến tôi tức đến nghẹn họng.
Thế nhưng, cưới đã kề, tôi thật sự không muốn lúc này xảy chuyện gì ngoài ý muốn. Vậy nên quãng thời gian đó, tôi toàn không để tâm mấy chuyện trên mạng.
Cho đến hôm đó, tôi tình lướt thấy truyện ngôn tình do fan viết về hai người.
Tiêu đề là: “Vị bác sĩ ấm áp và cô bệnh nhân manh – Chuyện tình tuyết hoa trăng.”
Tôi vào xem thử nhân vật chính không ai chính là bạn trai tôi và Từ Miêu