01
Chiều thứ Sáu, gần đến giờ tan học, cô bạn trường — Thịnh — bỗng bước thẳng đến trước mặt tôi.
“Bạn Tô, nghe nói tối nay cậu tổ chức sinh nhật ở nhà Bảo Lan Gia, đặt cả phòng riêng không?”
Tôi cảm thấy hơi khó hiểu.
lịch sự, tôi vẫn đầu.
Không ngờ, Thịnh ngờ đập cốc nước xuống bàn tôi.
“Bạn Tô, cậu không thấy làm vậy là phung quá đáng à?”
“Cậu chỉ là một học sinh cấp ba, dù hôm nay cậu tròn mười tám, cậu tiệc sinh nhật ở nhà đắt đỏ thế phù hợp
“Tôi nói đặt phòng ở đó tối thiểu cũng hai trăm ngàn, cậu có biết người đến một váy bình thường còn không mua nổi không?!”
Nhìn bộ dạng cô ta gào thét đến lạc giọng, tôi thản nhiên từ đầu đến chân cô ta.
“Ồ.”
Ánh mắt tôi vừa lạnh nhạt vừa dửng dưng khiến Thịnh bị xúc phạm, cô ta bật khóc rồi quay đầu đi.
Ngay sau đó, bạn thanh trúc mã — Lục Tri Bạch — cau mày bước ngón tay lên bàn tôi.
Ngọc Chi, quá đáng thật đấy.”
hoàn cảnh của Tiểu Thịnh khăn, sao còn tình khoe trước mặt cô ấy?”
Tôi càng buồn cười.
“Không phải cô ta đến hỏi sao?”
“Ghét nhà giàu thì cũng phải có lý do chứ?”
Lục Tri Bạch mày chặt hơn, hậm hực “Nói chuyện với cậu đúng là vô ích!”
Nói rồi, ta người đuổi Thịnh.
Tôi chỉ coi hai đó như trò hề.
quay vào nhà vệ sinh, ngoài phát hiện đã bị ai đó khóa trái từ bên
02
“Tô Ngọc hôm nay cậu thật sự làm tôi quá thất vọng! Cậu lúc tìm thấy Tiểu Thịnh ở khúc quanh cầu thang, cô ấy đã thương tâm đến mức nào không?!”
“Tối nay, thôi thì cậu nhường lại phòng tiệc cho Tiểu Thịnh đi. Coi như cậu bù đắp cho cô ấy.”
“Tiểu Thịnh từ nhỏ đã cảnh khó khăn, nên nhường nhịn cô ấy một
“Ngày mai đến nhà tôi ăn coi như bù đắp cho cậu nhé, ngoan
Nếu không phải giọng Lục Bạch, thì còn ai vào đây?
tôi lớn lên cùng nhau, cậu ta chỉ là một đứa con thú, nhưng lẽ lại không biết Bảo Lan Gia chỗ nào, đắt ra sao?
Vậy mà giờ cậu ta lại nhẹ hẫng lấy cái phòng tiệc tôi sẵn, mang đi người khác?
Không lẽ cậu ta tưởng tôi đã tiền trước
Vì bình thường tôi vốn có thói quen đặt trước rồi thanh toán ngay.
Chỉ tiếc, hôm nay tôi lại chỉ đặt chỗ, thanh toán.
“Lục Tri Bạch, tốt nhất cậu mở cửa cho tôi! Không cậu biết hậu rồi đấy!”
Lục Tri Bạch vừa định đáp lại thì bên ngoài vang lên giọng con gái nghẹn ngào xen lẫn mũi:
“Huhu… Anh Lục à, anh đối xử với em tốt quá… Nhưng bạn Tô sau này ghi anh thì làm sao?”
“Em không muốn vì em mà anh với Tô lại sứt mẻ tình cảm từ đến giờ… Em sẽ náy
“Dù bạn vẫn luôn chê em nghèo, kém hiểu biết, nhưng em thật sự chưa từng để bụng
Nói xong, Tiểu còn cố ý khịt mũi tỏ tủi thân.
Quả nhiên, Lục Tri Bạch vốn còn hơi lưỡng lự, nghe xong liền cứng hẳn lên.
sao đâu, em đừng lo. Cô ấy lớn lên cùng anh, chẳng làm được gì anh
“Còn em, hôm là sinh nhật em, anh đã bảo em liên lạc bạn bè, em đã làm chưa?”
Tiểu cuối cùng cũng nhoẻn miệng cười:
“Rồi ạ! đã bảo họ đến thẳng Bảo Lan chờ em rồi!”
Biết chắc hai người bên ngoài sẽ không cho mình, tôi lập tức trấn tĩnh đang định điện thoại trong túi ra…
Thì lại nghe lạnh tanh của Lục Tri Bạch từ ngoài:
“Tô Ngọc Chi, lúc nãy tiện anh lấy điện thoại của em trên bàn rồi. Em cứ trong mà suy nghĩ lại hành động của mình đi!”
“Điện thoại mai anh mang qua nhà trả cho em!”
Dứt lời, không tôi kịp phản ứng, họ bỏ đi thẳng.
Tức đến mức tôi bể
Được! Cứ thử xem!
Để xem hai người đó sao biết tôi… chưa hề trả tiền!
nghèo kiết xác và một thằng con riêng không một xu tiền tiêu vặt, thật muốn xem bọn trò gì tiếp đây!
03
xế vốn đứng đợi tôi ở cổng trường mãi không thấy, liền vào trường tìm.
Biết bị trong nhà sinh, bác ấy vội vàng đi lấy chìa khóa của lý rồi mở cửa cho tôi.
Tôi mặt lạnh tanh, lên xe về thẳng
Tâm trạng định tập bạn bè cũng chẳng còn.
Mua lại điện thoại vừa định nhắn giải thích với phát hiện một lời mời kết bạn mới.
Chu Thịnh.
Có lẽ sợ tôi chấp nhận kết bạn không xem được tin, nên ta thậm chí còn mở chế độ công khai cho tất mọi người.
ơn một người hiểu nỗi tủi thân của mình, còn yêu chiều mình nữa!】
theo một video.
váy người Chu Thịnh video nữa tôi nổi
Đó chiếc váy dạ hội của tôi!
Không phải hàng hiệu đắt đỏ gì, nhưng là mẫu đặt may riêng, tôi rất thích và đã đặc biệt chuẩn cho buổi tối hôm nay!
mà giờ… nó nằm người Chu Thịnh!
Người giúp việc trong nhà nghe giọng tôi căng thẳng, lo mình gì sai, vội vàng giải thích.
Tôi cố nén cơn giận, bảo là không sao.
Sau lập tức gọi về nhà.
giúp việc là Lục Tri Bạch tới lấy.
“Tiểu thư… Vừa nãy cậu Lục tới, bảo là lấy cô nên tôi đã cho cậu ấy…”
Tôi máy, chỉ thấy thái giật liên hồi!
“Cái váy này, trăm tám mươi tám ngàn, nghĩ xem định đền thế nào
Bên kia hiện chữ “Đang nhập…” rất lâu… có nhắn nào lại.
Tôi dứt khoát chấp lời mời của Thịnh, rồi gửi thẳng tấm ảnh chụp cho cô
Tôi lạnh cười.
Tưởng giả chết là trốn được
04
Về đến nhà, việc đầu tôi làm là phòng kiểm tra hộp đựng váy.
Quả nhiên… trống trơn.
Chào hỏi ba xong, tôi lập tức kể lại mọi chuyện cho ba Lục Tri Bạch nghe.
Ông ấy thì chẳng bận tâm.
Tốt lắm, vậy thì khác gì trộm cắp?
Chi, nếu đúng là thằng ngốc đó thật, cứ để nó bồi Không cần nể mặt bác!”
Tôi thừa biết Lục Tri Bạch chẳng được sủng gì.
Cậu là con rơi ba Lục làm ra trong lúc vợ chính thức đang mang thai.
lượt vợ cả mà nhận cái thứ con riêng này sao? mơ!
Giờ công của ba Lục trụ được hay không đều dựa vào vợ cả chống lưng.
Ông còn dám đứng ra bênh vực cái đứa con ngoài giá thú thì đúng là óc lừa đá rồi!
Chẳng mấy Lục Tri Bạch tức tối điện tôi.
“Cậu làm đến mức này thật à, Tô Ngọc Chi?! Cậu đâu có sao cứ khiến Tiểu Thịnh — à không, Chu Thịnh nhật mà không vui như vậy?”
“Cậu gửi cho Thịnh cái đó là có ý gì?”