Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và mở ứng dụng Shopee/Tiktok để mở khóa chương truyện!

"Dù cô cũng có điều kiện, mà Hứa Minh Lãng cũng bên cô nhiều năm, sao không tặng lại cho anh ấy? như món quà cuối cùng, lời chúc phúc cho đám cưới chúng tôi."
"Đổi lại, sau này tôi giới thiệu trai cho cô, chúng ta hóa thù thành cùng nhau tiến bước, cô thấy sao? có nhiều anh em tốt lắm, ai xuất sắc."
Đến lúc này, tôi thật sự không nổi câu nào nữa.
Tôi người bước về phía Khả Khả theo mấy
"Cô xem, đổi xe mới nhanh vậy, còn là sáng choang kia, giúp một tay mất mát gì cả!"
Cho đến khi tôi lái xe đi vẫn thấy cô ta trong gương chiếu hậu, đứng vẫy gọi:
"Đợi tôi với! Chở tôi một đoạn đi! Ở khó bắt xe quá!"
Thật ra, mấy ngày qua tôi đã đổi xe ba để lái, vì thấy ám ảnh trong xe. Không điều này lại khiến cô có, và “thỏa thuận” của ta có thể thành hiện thực.
ta tục gửi lời mời bạn WeChat:
[Cô nghĩ kỹ nhé, rồi cho tôi câu trả lời rõ ràng.]
có tiền như cô chẳng phải thích làm thiện sao? Của hồi môn không nên để người ngoài hưởng, thà để bạn bè dùng còn hơn chứ, đúng không?]
Tôi kể chuyện này cho ba mẹ nghe, họ đầu lo cho sự an toàn của tôi.
"Cái cô nhìn có vẻ tâm thần không ổn định, cẩn thận rút dao đâm không biết!"
Từ đó, tôi mỗi đưa đón đi làm.
cô ta cố tình đứng chờ ngã tư, chúng tôi vờ không thấy – phóng vèo qua luôn.
Nơi làm việc của thi thoảng lại có người gửi hoa không ghi tên.
Tôi đoán là của Hứa Minh Lãng – cứ nhận là vứt vào thùng rác ngay.
nói, anh ta xin vài nhưng đâu ổn định.
Công ty lớn chê anh ta tai tiếng. ty nhỏ thì anh lại tự cao, cuối mình.
Hiện giờ anh ta ở nhà, ăn bám Lâm
Không rõ tiền mua hoa là ở ra, Lâm Khả Khả có biết
tất những đó... đã không còn liên quan gì đến tôi nữa.
Một lần, sau khi Hứa Minh Lãng bạn chung chúng tôi vẫn gọi cho tôi:
ta say lắm rồi, cứ nhất định không chịu rời khỏi bar, cứ tên cậu Miểu Miểu à, là cậu đến một chuyến, nói rõ ràng với anh ta nhé?"
tôi đã hoàn toàn không còn quan gì nữa rồi. Sau chuyện đừng cho tôi."
Tôi lạnh lùng cúp máy, trong lòng nghĩ nếu còn lần nào nữa, tôi sẽ block cả người bạn này luôn.
hôm Hứa Minh Lãng tỉnh rượu, đến tìm tôi.
Anh ta trông như mất hy vọng, nói:
"Miểu Miểu, chúng ta thật sự không còn khả năng lại nữa không?"
"Vậy… có thể nói một lần cuối được không? Xem một lời chia tay vẹn."
suy nghĩ một lát, ý.
Có những chuyện cũng muốn hiểu rõ. là khoát còn mãi mãi mang trong lòng một thắt không tháo.
Chúng tôi hẹn quán cà phê, ba mẹ tôi không yên tâm nên ngồi cách đó khoảng 10 mét – vừa đủ để nhìn thấy tôi nhưng rõ nội dung, rất hợp.
Hứa Lãng đó, ánh mắt trở ảm
"Trước kia, bác trai bác gái thật lòng yêu quý anh, không hề chê anh nghèo, gả em cho anh, là do chính anh làm hỏng tất cả. Anh thật sự hối hận."
Anh ta nhìn tôi đầy cảm nhưng yếu đuối:
"Anh luôn nghĩ em là người hiền lành dịu dàng, cho dù phát hiện ra gì đó thì vẫn sẽ tha thứ cho một lần. sẽ thay đổi. ngờ… em lại có dứt như vậy."
Tim tôi chợt nhói
"Vậy... ngay từ anh và Lâm Khả Khả đã có quan hệ không trong sáng, chỉ là cố giấu tôi, thậm chí tình ra ghét bỏ cô ta để che giấu đúng
Anh nhắm mắt:
"Không phải thế."
"Lúc đó, anh thật sự chán ghét cô ta."
ta cứ giả danh anh em rồi bám lấy chúng anh, thực ra anh cũng thấy rất coi thường. Anh còn biết, cô ta với Trương Hạo mấy người khác cũng mập nên càng Trương Hạo tưởng mình ngủ với cô ta phải có trách nhiệm, tưởng cô ta mình, ngờ ta chỉ là loại đàn bà rẻ chỉ thích được đàn ông vây quanh."
"Ai càng với ta, cô ta càng khinh thường. Chính vì không thèm tâm cô ta, nên cô ta càng bám lấy anh để khiêu khích."
"Vậy anh vẫn dây dưa với cô được?"
Dù đã chia tay, tôi vẫn cảm thấy đau lòng.
Tôi đã nhìn người hoàn toàn.
Tôi biết Lâm Khả Khả không đơn nhưng tôi lại tin rằng Hứa Minh Lãng thì không có vấn đề.
Niềm tin ấy giờ đây chỉ khiến tôi cảm thấy xúc phạm.
Tôi cần biết rốt cuộc là từ mọi thứ trật
Bằng không, tôi chẳng thể tin tưởng ai nữa – đặc biệt là đàn ông, trong tình yêu.
"Là sau chúng ta đính hôn."
chợt hiểu ra.
Sau lễ đính hôn, anh ta muốn sống với tôi, nhưng tôi từ chối.
Mặc dù ta không vui, nhưng sau cùng cũng tôn trọng ý tôi, đồng ý đợi đến sau hôn lễ.
"Mấy ngày đó, tâm trạng anh không tốt. Cô đến chơi, và… mọi chuyện vượt quá giới hạn."
"Nhưng Miểu Miểu, anh thực sự không yêu cô ta. Chỉ coi cô ta như... một công giải tỏa. Dù cũng là cô ta tự nguyện, cô ta hứa với anh rằng chỉ là phút say mê, sau này coi như chưa xảy ra. Anh thật không hiểu sao mọi thứ lại nên
Anh ta gấp gáp thích, cứ như thế là có thể chứng minh mình vô tội.
Nhưng tôi chỉ cảm thấy lạnh lẽo.
Từ lúc đính đến lúc cưới, chỉ cách một tháng mà.
10
"Nếu anh sớm thì..."
có 'nếu như'!" – tôi lớn tiếng cắt lời anh ta.
ta ngơ ngác nhìn tôi.
Dù là trong lễ cưới, dù đã biết anh phản tôi cũng chưa từng nghiêm khắc vậy.
Nên anh không hiểu.
thấy may mắn anh sớm biết!"
"Chỉ một mà anh đã không chịu cám dỗ, chúng ta đã cưới, nếu tôi đang mang thai thì Mười tháng mang bầu, anh định sống thế nào? Hứa Minh Lãng, chưa bao tôi thấy nhẹ nhõm và may mắn đến vậy vì chưa kết hôn với chưa đăng ký kết hôn! Cái tôi mất là chút danh tiếng tạm thời, nhưng cái tôi giữ được là cả đời hạnh phúc!"
"Chúng ta đừng bao giờ lại nữa, tôi không muốn thấy thêm một nào!"
Không ngờ quả báo lại đến nhanh như vậy.
Chưa đầy một tuần sau, tôi lại gặp họ.
Không phải do tôi nuốt
Mà là xóm dưới tầng ở khu chung cư nơi tôi và Hứa Minh Lãng từng bị nhà mới gửi tin nhắn cho tôi, nhẹ nhàng chỉ:
"Làm ban nhàng một chút, đừng để tòa nhà đều thấy tiếng kêu."
Tôi sững sờ.
Tôi rõ chưa từng quay lại căn hộ — chẳng có ma?
Tôi cả nhóm và thân đến kiểm tra.
Phát hiện khóa cửa đã
Tôi phá khóa vào nhà, mới phát hiện bên rõ ràng có người đang sinh hoạt.
phòng khách là ảnh selfie của Lâm Khả Khả.
Chăn ga gối nệm đều đồ cũ dùng quen tay, nhà bếp thì mùi dầu mỡ – rõ ràng có người đang sống đây.
Khi Khả Khả và Hứa Minh Lãng tay trong tay đi đồ về, vừa thấy ta còn hồ hởi:
"Chị em tốt, chị sao không báo trước? Em còn định thêm mấy món ngon mời chị. Tối nay đừng nhé, em tự tay nấu cơm đãi chị!"
cho cô dọn vào nhà thay khóa cửa? Lâm Khả Khả, đầu cô có vấn đề à?"
Hứa Minh Lãng cũng ngây người:
"Lâm không phải cô nói đã xin phép Miểu Miểu mới vào ở đây sao?"
Khả Khả cười gượng:
em thuyết phục chị ấy sau, muộn gì cũng thuyết phục được mà, vào trước hay sau thế thôi. muốn tạo bất ngờ cho anh, nên không nói gì cả."
"Chị Miểu Miểu, em mấy ngày nay gọi cho chị mãi được, nghĩ chị bỏ cũng bụi bặm, em ở tạm để trông nhà. Hôm nay chị cũng đến rồi, hay là chúng nói chuyện cho rõ luôn, ngày không bằng gặp ngày, nay đi làm thủ tục sang tên luôn nhé?"
Cô ta mơ giữa ban
Tôi không thể nhịn thêm được nữa.
Lập tức gọi an, cáo cả hai xâm phạm trái phép.
Tòa án xét – Lâm Khả thì la oan không ngừng, còn Hứa Minh vì quá xấu hổ nên dám nói gì.
Tội xâm nhập bất hợp pháp – bị kết án hơn 7 tù.
Thì ra, Lâm Khả Khả Hứa Minh Lãng rằng mình có nhà riêng, nên anh ta mới chấp nhận ở bên cô ta.
Anh ta không hề biết rằng "nhà" ấy chính là nhà của tôi.
Chẳng trách trước anh ta cứ đòi về quê, còn cô ta thì bám lấy cho đi, lại còn là đã lại 6 tháng, trả tiền rồi, không hủy.
Có bài từ tôi, lần này khi Minh Lãng đồng ý đến với cô ta, cô lôi ta đi ký hôn.
Và rồi kết quả — cả đều tiền án.
lai con cái họ, nghĩ thôi thấy mịt.
Tôi thở dài... nhưng hề nương tay. Lúc giao nộp cứ, tôi dứt khoát, không chút do
Cái này gọi gì?
Báo ứng đấy, ứng!
Tôi chỉ một người bình thường, làm có thể cản được báo đến lúc?
(Hoàn toàn văn)