Hơn nữa, khỏi quê anh ta – không Lâm – Hứa Minh như người đàn ông dịu dàng tưởng trong
Lâu dần, tôi lại trở mơ hồ.
Tôi dần quên đi quyết chia ngược lại còn bị Hứa Lãng dỗ dành đến mềm lòng.
Càng ngẫm lại, tôi tức giận, cảm mình vừa bị đem ra đùa cợt một trận.
Tôi chỉ tượng làm mờ trong đoạn video quay được, để tránh phạm pháp, nhưng người quen Hứa Minh Lãng nhìn vào vẫn ra được tôi gói gọn, gửi cho tất cả bạn bè chung của đứa.
Dù sao cũng đã trở thành trò cười, thì cười cho trót luôn đi, có gì phải sợ?
Một mình không bằng mọi người cùng vui.
Sau vụ đó, Hứa Minh Lãng coi như không chỗ đứng phố này.
Công ty ta chê anh tai tiếng bê bối, thải ngay lập tức.
Anh để râu lởm chởm, đứng trước cửa nhà tôi suốt ngày.
mặt u sầu, không nhiều, chỉ hỏi một câu:
"Miểu Miểu, em hết giận
Tôi chẳng để ý đến anh ta.
Ngược lại, mẹ tôi từ xa đã bĩu môi: "Hừ, nhìn thì bảnh bao, hóa ra cũng là loại người như vậy!"
Lần cuối cùng, anh ta mang xe tôi trả lại.
"Miểu xe anh đã rửa sạch rồi, còn xịt mùi nước hoa thích nhất nữa."
"Xin lỗi em, anh biết em bao giờ tha thứ cho
cũng không hiểu sao lại như vậy... như bị ám. vốn rất ghét Lâm Khả, mà lại mắc cô ta. Em... em thật sự không thể cho anh thêm một cơ hội sao?"
ta vội vàng giải thích:
"Em biết không, Lâm Khả Khả không phải người tốt lành gì. Cô ta chỉ vì đố kỵ em – vì sinh ra ở thành phố lớn, gia đình tốt, hình tốt, công việc cũng tốt. ta chỉ đánh bại em nên mới ra với anh!"
ra ta là sát thủ tình trường’, đàn ông là muốn quyến rũ. làm sao có thể động lòng loại như vậy chứ?"
chúng ta chia tay, là trúng kế của cô thôi! Cô ta sẽ tưởng là cô ta thắng rồi! Miểu Miểu à!"
Vài câu nói khiến tôi thấy nực không khỏi nhìn kỹ lại anh ta:
"Giỏi nhỉ, mấy ngày không gặp, học được cả binh pháp
"Tình yêu mà cũng chơi chiêu khích tướng sao?"
07
Hứa Minh Lãng nhăn mặt: "Anh nói thật lòng đấy..."
"Hứa Minh Lãng, anh nên rõ, khi ở anh – anh không nhà, không xe, đến việc đi đón bạn cũng phải xe tôi. Vậy yêu anh điều Không vì anh là người tốt, tin sao?"
"Giờ thì sao? Cái ‘tốt’ duy nhất đó không Vậy anh mặt mũi gì mà xin tôi thứ?"
"Anh làm chuyện đồi bại trong xe của tôi, trong căn nhà ba mẹ tôi mua cho – anh đúng là mặt dày hết chỗ nói!"
"Tôi còn nể tình cũ, làm gì anh, chứ nếu không, tin không – anh đứng không ở cái thành phố này đâu?"
"Biết thì biến đi, khỏi làm tôi buồn
Xe tuy được trả lại.
Nhìn thì sạch sẽ, nhưng có lẽ do ám ảnh tâm lý, tôi vẫn thấy nó... dơ bẩn.
Căn nhà mới vậy. Tôi lấy lại khóa từ tay Hứa Minh Lãng nhưng không muốn đó thêm lần nào nữa.
tôi tinh ý cầm lấy chùm chìa khóa: "Để ba đăng bán hộ Sau này kiếm được ba lại cho con căn
Mẹ tôi phản đối: "Không được, giờ giá nhà xuống thấp, bán là lỗ to đấy. là đập đi lại, thay đổi bộ
Tôi dở khóc dở cười: mới toàn bộ thì cũng lỗ mà mẹ... Thôi kệ, cứ để đó đã. Chắc là tâm lý tạm thời, vài tháng nữa sẽ ổn thôi."
Hứa Minh Lãng cũng không quấy rầy tôi
Nhưng điều là – Lâm Khả lại muốn kết bạn với tôi.
Tôi không có chút hứng thú nào với cô ta, thậm chí không buồn hóng drama – nên từ chối thẳng.
Không ngờ, cô ta lại chặn đường tôi đoạn tôi hay đi làm về.
"Lưu Miểu Miểu, tôi có chuyện muốn nói với
"Tôi biết Hứa Minh Lãng vẫn chưa chịu từ bỏ, vẫn tìm cách níu kéo cô. Dù hôm nay không đeo bám nữa, nhưng tôi nghe anh nói với bạn rằng cho cô gian nguôi giận. Cho nên hôm tôi đây nói thẳng – mềm lòng! đối đừng thứ!"
"Đàn khi đã ngoại thì như phân vậy – lần sẽ ăn nhiều lần. Nếu cô thông minh, thì đừng quay lại nữa."
hồ, của anh ta với cô không phải là vì yêu chỉ là sĩ bị tổn là lòng chiếm hữu đàn cam tâm thôi!"
Bộ vênh váo cô khiến tôi thật hiểu nổi.
Tôi không nhịn được cười: "Tôi không lắm ý của cô."
"Tôi chỉ muốn nhắc nhở cô một cách thiện thôi. Cô điều kiện tốt như vậy, hoàn toàn cần phải treo cổ trên cái cây xiêu vẹo như Hứa Minh Lãng đâu, cô xứng đáng có tốt hơn."
"Cô giữ một người ông có người khác lòng để làm gì?"
"Trong lòng Minh Lãng là có đấy, cô không biết Mấy hôm trước, anh ấy vì tôi mà đánh nhau với Trương đấy, suýt chút nữa nhập viện."
Cô ta hình như không phát hiện ra mấy lời mình vừa nói cực kỳ mâu thuẫn.
Nếu cô ta thật sự tự tin như vậy, thì sao phải lo Hứa Minh Lãng sẽ quay về với tôi?
Huống hồ, chuyện cô ta là “vì giành mình mà đánh nhau” – tôi cũng nghe qua.
Nhưng thực tế thì không phải đánh nhau, mà là Trương biết được sự nên đã đơn đánh Hứa Minh Lãng trận nhừ tử.
Thì ra, vụ làm loạn trong xe tôi hôm đó, do Lâm Khả Khả nhờ Trương ra thay.
Anh ta chỉ Khả Khả có “người tình bí mật” ở thành phố này – không ngờ người lại chính là “anh em thân thiết” bao năm qua mình.
Anh ta bị kéo vào cái “trò chơi người lớn” của bọn họ – sỉ như thế, hỏi ai chịu nổi?
anh ta mới tay động
Bạn bè chung của tôi kể lại chuyện này.
08
Không ngờ, Lâm Khả Khả lại mặt dày đến mức có thể biến cuộc ẩu thành câu hai người đàn ông tranh giành cô ta.
Nhưng ai từng kiến hôm đó đều biết – sau khi đánh người xong, Trương Hạo còn chỉ mặt cả mắng thẳng:
"Tôi – Trương Hạo, tám đời xui có loại bạn như mới đi loại đàn nông cạn, ham hư vinh như cô Từ nay trở đi, tao cắt đứt với chúng mày!"
Chắc mắt Lâm Khả, câu tuyên bố tuyệt giao đó chỉ là chuyện ghen tuông tình, nên chẳng tâm.
"Nếu cô tự tin như vậy, thì cần gì đến tôi?"
Tôi định lách người rời đi, nhưng lại chặn trước mặt:
"Khoan đã, tôi chưa nói xong!"
"Thật ra tôi cô là vì một chuyện nghiêm túc. Hứa Lãng có xin thế nào, cũng tự tin người cuối cùng anh ấy là tôi vì tôi là người bên cạnh anh nhất, hiểu Nên tôi không sợ cô tha thứ cho anh ta."
"Tôi đến gặp cô là vì... muốn thuận một điều
vẻ đắc ý của cô ta khiến tôi tò mò.
Dù tôi chẳng thể được nào tử từ cô ta, tôi vẫn gật đầu ra vẻ lắng nghe.
"Chiếc xe của cô, căn nhà của cô – bị chúng tôi ‘sử dụng’ qua, chắc cô thấy bẩn tưởi lắm đúng không? muốn vào nữa?"