Lục Tuyết Tình hôi túa ra như tắm, điên cuồng đập vào điện thoại: “Giả đấy! Bị lỗi hệ thống! Mọi người đừng tin… tin mà…”
Bên cạnh, Cố mặt xanh lét – anh dường như cũng nhận ra điều gì.
Là tôi thi quá
Ngay đó, Lục Tuyết Tình cũng bừng – nguyên nhân ở tôi!
Cô ta lập tức quay đầu, trừng mắt nhìn tôi, gương méo quỷ: “Chu Vi, cô thi cao thế để làm gì? nhân, cô định hoại cuộc đời tôi sao?!”
Cô ta hoảng loạn đến mức mất kiểm soát.
Mà câu vô nghĩa ấy – lại khiến mọi người sững sờ, bàn xôn xao.
Ngôn vàng bịt miệng cô ta, kéo cô ta lại, rồi cố gắng chữa cháy:
“Đừng tranh cãi nữa! Rõ ràng là lỗi hệ thống thôi! Tôi nhân cách ra đảm bảo, Tuyết ít nhất cũng được điểm!”
Anh ta đúng là Lục Tuyết thật.
Nhưng dù vậy, ánh của đám đông vẫn đầy hoài và chỉ trích.
Đúng lúc đó hiệu trưởng chạy tới, vẫy tay gọi tôi:
“Chu Nhược Vi, lên – tổ tuyển sinh Thanh Hoa và Bắc Đại đang đợi em ở phòng
14
Tổ tuyển sinh của Thanh Hoa và Bắc Đại đến rồi – ngay lập tức chú lại
Một đám phóng viên ùa tới vây lấy hiệu trưởng:
“Xin hỏi, bạn Chu Nhược Vi thi được bao nhiêu điểm?”
Hiệu trưởng cười đến không ngậm được miệng: “Nghe là 712 điểm, tổ sinh nói em ấy chắc chắn thủ khoa toàn của Quảng
là thủ khoa tỉnh!
đó, hàng loạt ánh mắt đổ dồn về phía tôi – chói sáng như ánh khấu.
Phải biết rằng thành phố của chúng tôi có thủ tỉnh, điều dạy học lại không mạnh, vốn dĩ vẫn luôn mờ nhạt trong tất cả các
Vậy mà giờ đây – có phá kỷ lục với 712 điểm!
Các phóng viên lập bỏ rơi Lục Tuyết Tình, ai còn quan tâm “lỗi hệ thống” của cô ta “tôi phải bắt nạt” nữa.
Tôi bỗng chốc trở siêu sao học đường, ánh đèn máy ảnh liên lóe sáng trước mặt.
Còn xung quanh Lục Tuyết dần trở trống rỗng.
ta mặt cắt còn giọt máu, người run rẩy, ngồi bất động hồi lâu.
Cuối cùng khi tôi chen mãi mới thoát được đám đông, bước ra cửa lớp – Tuyết Tình đột ngột bật dậy, gào to:
hội này bệnh rồi! ra điểm số mới là tất cả! Có điểm cao thì kẻ bắt nạt cũng có thể được tung hô!”
“Cứ chụp đi! Cứ tâng bốc ta đi! Tôi bị nạt là đáng thống cũng là do tôi đời! Lẽ tôi không nên tồn
Cô ta nói như tuyên ngôn sinh nước mắt như mưa.
Quả thật, có vài phóng bị lay động, bắt đầu thì thầm nhau.
Hiệu trưởng cau mày, hiểu gì: “Lục Tuyết Tình, la hét gì
Hiệu trưởng từ sáng giờ lo chụp ảnh, hoàn không biết vừa rồi xảy những gì.
Một phóng viên chen lời: “Thầy ơi, điểm thi của bạn Lục Tuyết bị lỗi, nhưng cô ấy ước lượng được 730 điểm. Thanh Hoa, Bắc Đại không đến mời cô sao?”
Hiệu trưởng bật cười ha “730 điểm? Nó mà thi 330 tôi cũng mừng lắm rồi!”
Hiệu trưởng mắt một vòng: hiểu các người vây cô ta gì. lan truyền cái tin 730 điểm đấy?”
Lời dứt, các phóng viên nhìn nhau nói nên
Các bạn lớp – trước giờ vẫn dám lên tiếng – giờ cũng đầu rõ.
“Phải đó, Lục Tuyết dốt nhất lớp, lấy đâu ra Được là nhiều rồi.”
“Lúc nãy cứ tưởng mình nằm mơ, sợ quá không dám lên tiếng. Ai ngờ là mấy người nằm mơ giữa ban ngày.”
“Nếu Lục Tuyết được 730 điểm, thì tôi cưới được Trần Đình rồi đó!”
“Tôi lấy luôn Lưu Diệc
Tiếng cười và lời nghi ngờ vang lên dồn dập.
Lục Tình hoàn toàn sụp đổ.
Cô ta bắt đầu khóc nức nở, nhưng lại không được lời nào.
Chỉ có Cố Ngôn là còn cố cứng đầu bênh vực: “Chờ khi hệ sửa lỗi xong sẽ thấy điểm của Tuyết Tình! Cô ấy thực rất giỏi…”
Vừa dứt lời, phó hiệu trưởng chạy vào.
Mọi lập tức sang.
Cô ấy quét một lượt, sắc mặt nghiêm trọng, to: “Lục Tuyết đây.”
Tuyết Tình bừng sáng: “Có phải tổ tuyển sinh của Thanh Hoa – Đại đến tìm em rồi ạ?”
phải. nghiêm trọng. ngay!”
15
Không ai biết đã xảy chuyện gì.
Tôi vì phải lên gặp tổ tuyển sinh nên quan nữa.
Khi chọn Đại học Bắc Kinh, lại lớp thì đã giải tán, nhưng bạn học vẫn bàn tán rôm rả.
“Nghe nói có người từ thủ đô tới tìm Lục Tuyết Tình, hình như là người trong tổ chấm thi.”
“Có phóng bảo là của Bộ Giáo dục luôn đấy!”
“Nói chung là trung ương xuống, chắc có liên quan đến điểm số.”
“Không chừng Lục Tuyết Tình lận thi cử!”
“Biết đâu cắp đề thi thật?”
Rõ chuyện rất nghiêm
Mãi đến khi chụp kỷ yếu xong, Lục Tuyết Tình vẫn chưa quay lại.
Còn tôi – đã chính thức báo
Cô ta tôi nạt, hưởng xấu vô cùng. Dù hiện tại dư luận tạm bị số của tôi làm lu mờ, chỉ cần một thời gian ngắn thôi, tôi chắc sẽ bị đẩy lên sóng ngọn gió.
Vì tôi là thủ khoa tỉnh.
thậm chí tưởng tượng được hot search ngày nữa: #ThủKhoaTỉnhQuảngĐông_LàKẻBắtNạt#
Lượt tìm kiếm một trăm
Weibo xã hội cả “quốc mạng” cũng có thể bị
Vậy tôi phải giành sự trong sạch cho mình càng sớm tốt.
sát chưa đến Lục Tuyết Tình đã trở lại.
16
Mọi người đang lời tạm biệt cuối cùng để chuẩn bị giải tán.
Vừa thấy Lục Tuyết Tình, ai nấy đều dừng bước, ánh mắt tò dồn phía cô ta.
Cô ta mày trắng bệch, tay chân trông như vừa trải qua một tra khảo khốc liệt.
Ngôn khẽ hỏi nhỏ cô ta rốt cuộc có chuyện gì.
Nhưng cô ta không hé một chỉ cắn chặt môi trắng bệch như giấy, trong đầy hoang mang lẫn oán hận.
Ánh mắt đó – là tôi.
Tôi phát hiện cô ta lén nhìn tôi không biết bao nhiêu lần, thể muốn xé xác tôi
bạn bè tôi ríu rít bàn về việc mở tiệc mừng đại học cô ta như nghiến răng đến nỗi rách miệng.
Tôi thật sự lo cô ta tức đến phát bệnh.
May mà hiệu lại xuất hiện.