Trang đang được thử nghiệm. Truyện được sưu tầm và dịch bằng Tool AI. Nếu trùng xin vui lòng liên hệ để page tạm thời tắt truyện đó 1 tháng.
Chương trước Chương sau
Chương 1

01

bàn ăn, tôi vừa ăn cơm vừa nói mơ hồ: "Khoản toán công ty vẫn chưa thu về, anh nhớ trong thẻ nhà vẫn còn khá nhiều tiền."

"Ăn xong đưa anh cái thẻ, dùng tạm xoay sở gấp cái đã."

Bố mẹ chồng vẻ mặt không đổi, vẫn từ tốn ăn cơm.

Chỉ hai đều đang nhìn phản của tôi khóe mắt.

Tôi không lộ cảm gì.

Lúc đã nói giao toàn quyền tài chính trong nhà cho tôi.

Bố mẹ chồng cũng giao thẻ cho tôi tôi yên

thể nói, suốt những năm qua, một mình tôi quản lý toàn bộ bạc của bốn người trong nhà.

Nhưng lúc này, không ngẩng đầu lên, lạnh nói:

"Tiền trong thẻ hết rồi."

"Cái Em nói tiền trong thẻ tiêu hết sao!"

thể giữ được bình tĩnh nữa, đặt mạnh bát cơm xuống bàn.

"Tất cả tiền lương đều đưa cho em, sao có thể không còn tiền trong thẻ chứ?"

Mẹ chồng dùng giọng tưởng chừng nhỏ nhưng tế ai nghe thấy rõ, nghi hoặc nói:

lẽ là nhà mẹ đẻ của Tiểu Hàn..."

Nhà tôi có một em nhỏ hơn tám tuổi.

Năm nay em trai đang cưới xin với bạn gái, nhưng phía nhà gái cầu phải có nhà có xe.

Nhà mẹ đẻ tôi không giàu có gì, tài sản duy nhất có thể trông cậy vào cô con gái đại học top đầu như tôi.

Để mua nhà cho em trai, bố mẹ tôi đến nhà tôi không dưới một lần để giúp đỡ.

Trong đó có lần đúng lúc chồng cũng có mặt ở nhà.

khi tôi bố mẹ về, mẹ chồng nhẹ nhàng một câu:

"Cô gả vào nhà họ Ngụy, thì chính là người nhà họ Ngụy."

"Không được thiên vị bên mẹ đẻ đâu đấy."

không để tâm đến lời mẹ chồng nói khi đó.

tôi cũng ngờ bà lại đột ngột nhắc đến chuyện này lúc này.

Chồng tôi nhíu mày, mặt không vui nhìn tôi.

Hiển anh ta cũng biết chuyện này.

Nhưng tôi chưa từng kể với ta.

"Em lấy tiền trong nhà đưa cho em trai nhà

"Em điên rồi sao? Đó là bộ tiền tiết kiệm của nhà mình năm đấy!"

"Em đưa hết cho em trai, vậy nhà mình thì Lỡ xảy em chịu trách nhiệm không?"

Chồng tôi kéo tay tôi.

"Giờ theo anh về nhà đẻ tiền lại ngay!"

"Chẳng lẽ thật sự muốn cả nhà này phải ra khổ sao?"

Tôi hất tay ta sắc mặt vẫn lạnh

"Tôi có thể đưa anh thẻ, anh xem thì sẽ

"Dù sao tôi chưa từng đưa tiền cho nhà mẹ đẻ."

Chồng tôi cầm thẻ ngân hàng, vẻ mặt đầy nghi hoặc và bất an.

anh ta cũng không nói vội vàng khỏi nhà đi kiểm sao kê giao

Chắc là anh ta không muốn rằng, mỗi tháng nhập mấy vạn, vậy mà đến lại không dư được đồng

Buổi chiều, anh tức giận đập xuống trước mặt tôi.

"Anh thật không ngờ lại là vậy!"

"Vì tham tiền trong nhà mà em dám làm cả sách giả!"

02

nghi hoặc nhìn ta.

Sao kê là do anh ta tự đến hàng tra, tôi làm sao có thể làm giả?

vẻ mặt hiểu của tôi, anh ta tiếp tức giận nói:

"Mỗi tháng cả nhà chuyển tiền cho xong, tại sao lại có vài chi tiêu lớn cố định?"

"Anh kiểm tra rồi, số tài khoản tiền chuyển đi đó không phải của người trong nhà."

"Chính là em cố tình tạo ra vẻ như đã tiêu hết để lừa chúng tôi rằng trong nhà không còn tiền nữa, đúng không?"

"Anh đã nghi rồi, sao tiền trong nhà lại nhanh như vậy!"

không phải anh để ý thì thật sự đã bị

Bố mẹ sau cũng nhìn tôi với ánh mắt không tán thành.

Đặc biệt là bố – người luôn cho mình là cao quý, không màng chất.

thiếu tiền thì cứ nói thẳng với chúng tôi, cần gì phải làm những chuyện mờ ám thế này?"

"Người nhà thì không cần phải khách sáo."

Nhìn chồng đang ép hỏi không ngừng.

bố mẹ chồng phía sau đang nhìn tôi đầy nghi ngờ.

ra, đây chính là cái là “người một nhà” trong họ.

tôi vẫn im lặng không nói gì, chồng tôi cùng cũng dịu giọng lại.

"Tiểu Hàn, anh biết em có mâu với nhà mẹ đẻ."

"Anh tin chắc em đưa tiền cho nhà đẻ đâu, em có thể nói cho anh biết rốt cuộc em đâu không?"

"Chỉ cần em đưa tiền ra, anh sẽ truy cứu nhiệm của em."

"Dù sao thì số tiền này không chỉ là sản chung của chồng mình, mà còn là tiền dưỡng già của bố mẹ anh."

"Nếu việc này mà ầm ĩ lên rồi truyền đến công ty em, em nghĩ em giữ nổi công việc hiện tại không?"

Tôi vẫn không mảy may lay vẫn là câu nói

"Không tiền."

Chồng tôi tức đến mức lập tức cửa bỏ đi.

"Có bản lĩnh thì em cứ giấu số tiền đó cả đời đi!"

Sau khi chồng đi không khí trong nhà lập lạnh băng.

Bố mẹ vốn dĩ mấy năm trước đã không hài với tôi.

Chỉ là vì chồng tôi kiên cưới tôi, nên miễn cưỡng xử tốt với đôi chút.

nhìn tôi thế nào cũng không mắt.

Bố chồng không thèm chấp nhặt với người phụ nữ như tôi, một tiếng rồi chắp sau lưng đi vào

Còn mẹ chồng thì không vòng vo vậy, nói thẳng:

"Tôi cho cô ba ngày để mang tiền ra."

Chương trước Chương sau