Trang đang được thử nghiệm. Truyện được sưu tầm và dịch bằng Tool AI. Nếu trùng xin vui lòng liên hệ để page tạm thời tắt truyện đó 1 tháng.
Chương trước Chương sau
Chương 2

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và mở ứng dụng Shopee/Tiktok để mở khóa chương truyện!

và bố của Tiểu Ngụy mỗi tháng hai vạn, Tiểu Ngụy ít nhất cũng ba vạn mỗi tháng."

"Hai người kết hôn năm năm trong ít cũng phải có ba vạn."

Ngụy không muốn so đo với cô, nhưng tôi người mẹ – không thể không tính toán."

"Ba ngày nữa nếu cô không được tiền ra, tôi cũng không ngại làm chuyện. lúc đó, chúng ta gặp nhau ở đồn công an."

Mẹ chồng trừng mắt nhìn tôi đầy giận

Tôi lặng lẽ chằm vào bộ trang trên người bà ta, nói một lời.

Chiếc vòng tay bên trái là do chồng tôi năm ngoái bỏ 120 nghìn đấu giá mua

Hai vòng vàng bên tay phải là quà bố chồng tặng bà ta trong nay.

Sợi dây chuyền trên cổ bà là quà sinh nhật năm nay, tốn hết 100 nghìn tệ.

Từng ấy tiền, bộ đều rút ngân hàng dùng chung cả nhà.

Thế giờ mọi trách lại đổ hết lên đầu tôi.

Tôi thản nhiên vặn to âm lượng

Dù sao thì tiền cũng không phải tôi tiêu, mà cũng tiêu trên người tôi.

báo an thật, mất hơn còn chưa chắc.

03

"Hôm nay là ngày lành tháng tốt, mọi ước đều sẽ thành sự

Buổi tối, chồng trở về trong tình trạng khướt.

Bố chồng trong phòng khách ăn hạt dưa xem tivi quay đầu lại, nhíu mày phản xạ tự

"Sao

Chồng tôi nói đầy ẩn ý:

"Hết cách rồi, công ty thiếu hụt chưa bù được."

ngày này tôi phải ra ngoài việc nhiều, mời khách uống rượu."

Nhà tôi cách âm vốn không tốt, thêm vào đó tôi cố tình nói lớn tiếng.

trong phòng ngủ, vẫn nghe rõ mồn một gì anh ta

Thấy tôi vẫn không ngoài, chồng bực bội đi gõ cửa.

"Ra đây đi, biết nghe thấy

"Em không muốn bỏ tiền ra cho ty thì thôi, tiền để mua quà biếu khách hàng thì cũng phải đưa chứ?"

Tôi vẫn im lặng không nói.

Thẻ thì đã đưa cho anh ta rồi, tôi tiền đâu mà tiếp?

Chẳng qua là vì thấy trong thẻ không còn tiền, nên giờ muốn moi tiền từ tay

Mẹ chồng thấy phụ họa thêm từ bên ngoài:

đấy, tiền lỗ cho ty thì thôi nói, nhưng tiền ăn sinh hoạt ngày nhà thì cũng phải có

"Ra đi

"Nếu tôi nhớ không nhầm thì tiền lương hưu của tôi bố của Tiểu Ngụy được chuyển vào rồi."

"Không lẽ hai vạn tệ đó lại tiêu sạch trong thời gian ngắn như vậy?"

Trong phòng ngủ, tôi thở dài

Một lúc tôi mở cửa

"Tiền? Mấy người đang nói đến tiền gì

"Mấy người chuyển tiền thẻ, tôi cũng đã đưa thẻ cho rồi."

lẽ mấy người tôi thể hô biến ra tiền từ không khí à?"

Chồng tôi mắt nhìn tôi, hai mắt đỏ ngầu khiến người ta sợ hãi.

Anh ta tức giận đến mức bật cười:

"Được, được lắm, đã tình thì đừng trách nghĩa."

Mãi đến hôm sau, tôi đến ty, mới hiểu được ý của câu nói đó tối qua.

Thì ra anh ta đã viết một bức thư lê thê tố gửi cho trên.

Không sếp, bộ nhân công ty đều nhận được.

Thậm chí đến cô công ở cổng hôm nay nhìn tôi cũng có vẻ mặt khác lạ.

Một đồng nghiệp thân thiết nhẹ nhàng khuyên tôi:

"Tiền của đàn ông thì nên quản nhưng em cũng nên hiểu đạo lý 'làm quá sẽ phản tác dụng'."

"Hôm nay sếp đến công ty là đã đặc biệt dặn em vào văn phòng gặp ấy đấy."

"Theo chị thấy thì vợ chồng có thuẫn nên giải quyết riêng, đừng để chuyện bể chẳng có lợi cho phụ nữ chúng mình đâu."

Tôi hiểu cô ấy nói vậy có ý tốt.

Chức hiện tại tôi đang ngồi, là kết quả năm phấn không ngừng từ khi tốt nghiệp.

Vậy mà giờ chỉ vì lá thư của chồng, mọi cố gắng của tôi có tan thành mây khói.

Sếp sẽ quan tâm chuyện trong nhà tôi thế cũng chẳng quan tâm ai đúng ai sai chuyện này.

biết rằng vì chuyện của tôi mà hình ảnh công ty bị ảnh tiêu cực.

Ông mạnh tay xuống bàn.

có biết hôm nay bao hàng hỏi về chuyện này

"Cô biết vì chuyện này công thất bao không?"

còn sau, thì cuốn gói sớm khỏi đây cho tôi!"

ty cho phép, yêu tôi giải quyết xong chuyện nhân rồi mới được quay lại làm việc.

Dự án đuổi suốt hơn năm, cùng lại thành công cốc, nhường hết cho người khác.

Trước khi rời công ty, tôi bình thản nhìn đối thủ cạnh tranh đang đắc ý.

ta cười cợt nói:

"Theo tôi thấy thì phụ nữ nên ngoan ngoãn nhà chăm con là vừa."

"Chuyện chốn công sở, vẫn nên để đàn ông lo."

Tôi không chút ngón tay giữa phía hắn.

Bất chấp tiếng rủa của tôi quay về nhà.

04

Trong nhà, mẹ chồng thận nước cho những chậu hoa vừa về.

Theo lời bà thì đó là "những bảo bối cưng chiều nhất" của bà.

Bà lớn lên trong gia đình sung túc, khi cũng chưa từng phải chịu khổ.

Có thể nói, bà hoàn toàn có khái niệm tiền bạc.

đám hoa mà bà đang nâng niu chăm sóc này, đã tốn đến năm vạn tệ.

Nhiều hơn cả chi phí hoạt năm trước kia của tôi.

Tôi thu ánh nhìn lại, từ thay giày.

Nhìn thấy vẻ mặt đang tươi cười của mẹ lập tức sa sầm xuống.

lạnh một tiếng:

"Theo tôi thì công việc của cô cũng nên sớm đi cho

"Cô suốt ngày chạy đông tây, đến giờ ăn cũng chẳng thấy

giờ nhà chẳng ai chờ bữa cơm tồi tàn của nữa, thế mà hôm nay về sớm thế?"

Lời nói châm chọc mẹ chồng nằm trong dự liệu của tôi.

Bà ta đổ toàn bộ nhiệm việc thẻ không còn tiền lên tôi.

Trong mắt bà, tôi chính là đồ cả nhà vào cảnh nghèo

Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi phải đựng.

chỉ tay về phía ban nơi chật những chậu cây hoa mà sắp không còn chỗ để

"Mẹ à, mẹ mua đó có phần từ lương của

"Nếu không có tiền lương chống đỡ, mẹ nghĩ mình có thể ngày vui vẻ nghía mấy ‘bảo bối’ mẹ sao?"

mẹ chồng trợn to.

Chương trước Chương sau