Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và mở ứng dụng Shopee/Tiktok để mở khóa chương truyện!

7
Sự gần gũi thể có thể xóa rất nhiều khoảng cách vô hình.
Lục Dịch Ninh không hề nhận ra sự thân mật vô thức của càng không ý được cảm giác hữu khi ta theo bản năng xem tôi như “người trong nhà”.
Nhưng Chu với giác của gái, lập tức nhận ra sự thay tinh tế giữa chúng tôi.
Cô ta bắt đầu cảm thấy nguy cơ.
Sau một đêm lại cùng Lục Dịch Ninh “vật lộn”, Nhiễm hổ chặn tôi trong nhà vệ sinh.
ta nhìn chằm chằm vào dấu hôn lờ mờ lộ ra nơi áo tôi, ánh mắt tức như muốn bắn thẳng ra lửa, nhưng vẫn cố kìm nén, giọng lạnh đá xoáy:
“Cô và Dịch Ninh thật có bền ghê nhỉ, một chuyện làm đi làm lại không chán
Tôi chỉnh lại cổ áo che dấu hôn trước gương một cách cẩn thận, mới sang mỉm cười với cô ta:
“Thế tôi không dồn sức cho bạn trai mình, chẳng lẽ phải cho...”—
Tôi cố tình kéo dài giọng:
học sao?”
nhắc nhở cô ta.
Đàn ông, và thành tích học tập.
Chu Nhiễm — cô ta chỉ có thể chọn
đó, Chu Nhiễm rút lui trong tức tối.
Tôi vẫn nhớ rõ vẻ mặt cô ta ấy.
Ngoài sự giận dữ cuồn cuộn, còn có ánh nhìn như nuốt lời tuyên “Cô cứ chờ ẩn sâu
Và nay, có lẽ chính là ngày cô ta muốn “trả giá”.
8
Những kẻ không liên quan nhanh chóng điều rút lui, để lại không gian riêng cho hai nhân vật chính.
khe cửa, tôi Chu Nhiễm ngồi lòng Lục Dịch Ninh, vội vòng tay lấy anh ta:
Ninh, lâu lắm anh không thân mật với em... Đợi cô ta đăng ký nguyện vọng xong, anh phải đá cô ta đi và quay lại với em.”
“Em đã hứa rồi mà...”
“Chỉ cần anh em hủy hoại con tiện em sẽ trao thân anh...”
Nói ngẩng lên định hôn môi Lục Dịch Ninh, nhưng anh lại đầu tránh đi.
Có lẽ ngay cả ta cũng không hiểu vì sao lại làm vậy.
khi đi, trong mắt anh ta thoáng hiện lên hoang mang mơ hồ.
Tôi tựa vào tường, không kìm được bật ra một tiếng cười khẽ, thành
Dịch Ninh vốn là kẻ sinh phóng túng. Ngay cả khi còn quen với Chu Nhiễm, anh ta vẫn ngừng trêu ghẹo nơi, chẳng hề biết chừng mực.
Nhưng vào ngày anh tỏ tình với tôi, tôi đã nói rõ ràng:
“Em đồng ý làm bạn anh.”
“Nhưng anh, em ra, không được có người khác.”
Lục Dịch Ninh nhiên gật đầu đồng ý như đúng
nhưng, anh vẫn ôm hôn mấy cô bạn ngay giữa sân trường, yên sau chiếc mô-tô của anh ta vẫn thay phiên từng cô gái
Tôi lặng lẽ mình nói như gió thoảng, mắt làm kẻ mù, bịt làm kẻ điếc.
Vì tôi không có gì trong tay — chẳng chút vốn liếng nào để ra điều kiện.
Cho ngày hôm quán tôi ra mình có một “quân bài”.
Từ đó, tôi không còn nhắc chuyện “anh không được gần gũi với người khác” nữa. Chỉ cần anh ta thân thiết với cô gái nào, tôi chẳng gì chỉ lặng lẽ xách cặp quay về phòng tự học.
Rồi bảng xếp hạng kỳ thi tiếp tôi lặng lẽ leo lên thêm
Và thế là, Lục Dịch Ninh buộc phải thỏa hiệp.
Anh ta đầu chủ giữ khoảng cách tất cả con gái xung quanh, kể với Chu Nhiễm — bạn thanh trúc mã lớn lên anh ta.
tôi, cũng biết điều đáp lại: vị ngồi chễm chệ ở cuối bảng điểm, không hề thêm nào.
thời gian rực rỡ nhất, đẹp đẽ nhất của Dịch Ninh — cuối cùng, hoàn toàn thuộc về một mình tôi.
rất hài lòng.
10
Chu Nhiễm cuối cùng không mà bùng nổ:
“Trước mặt Kiều Vũ thì anh né tránh em đành, giờ cô ta không có ở đây, anh vẫn còn ra vẻ giữ gìn trinh vì cô ta sao?!”
“Lục Dịch Ninh, chẳng lẽ anh thật sự đã yêu con mọt sách rồi?!”
Sắc mặt Lục Dịch Ninh thoáng anh ta đẩy cô ta ra:
“Không chính em cứ nhất quyết đặt sao?”
“Nếu không phải vì anh mình cho cô ấy, thì em nghĩ mấy cái vị trí nhất khối của em đâu mà ra?”
“Giờ đã đến tay, quay đầu ngược một phát hả?”
“Nhưng em đâu có bảo anh phải đến này!”
Chu Nhiễm kích động túm lấy cổ áo anh:
“Nửa tháng sau kỳ thi đại học, hai người đã đi Anh với con tiện nhân đã làm gì?! Nói đi!”
Làm à?
nhiên là những chuyện người lớn nên rồi.
Làm khi hoàng buông tiếp tục khi mặt trời
Có trong tôi và Dịch Ninh đều hiểu rõ — đó khúc dạo đầu cho cuộc chia ly, nên cả hai thêm cuồng nhiệt.
Những lời này dĩ nhiên Lục Dịch Ninh chẳng thể nói ra. Anh im quay mặt đi, ngón tay vô thức xoay nhẹ mẩu tàn thuốc đã cháy hết.
Chu Nhiễm giận đến giậm chân, giơ tay lên định tát, nhưng rồi lại chỉ cắn răng cổ anh ta xuống, ngấu nghiến.
này, Lục Dịch Ninh không
Tôi khẽ tựa tay lên bệ cửa lặng lẽ đếm trong lòng.
Lục Ninh rất thích kiểu hôn
ta luôn bắt đầu cắn nhẹ khóe môi, giống như một loài gặm nhấm từ tốn nhâm nhi, mơn trớn một, đến khi phương ngứa không chịu nổi mới đột ngột cạy miệng ra, công dập như đánh chiếm thành trì, đến tận khi cả hai cạn sạch không khí.
Toàn bộ quá trình mất đúng hai phút.
Ngón tôi rãi từng giây.
Đến khi hai người bên hôn đến mức dây tơ ánh bạc tràn ra từ khóe môi, tôi mới nhiên đưa — đẩy cửa bước vào.