Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và mở ứng dụng Shopee/Tiktok để mở khóa chương truyện!

Vì nghĩ rằng chị phải nhường em, tôi còn chủ động đưa luôn cái đùi cho Trang Tiểu Tuyết.
Mẹ hay nói nhà nghèo, chỉ có mua đồ giảm giá cho Nhưng lại là món mẹ lựa chọn kỹ càng.
Khi đó tôi cảm động đến rơi nước mắt, nghĩ là tình yêu của mẹ dành cho mình.
Nhưng thực tế, số tiền đó được dùng để mua quần áo hàng hiệu cho em gái. Mẹ còn lừa tôi rằng đồ em là người ta cho.
Năm tôi đỗ đại học, em tôi lên cấp nói chỉ đủ tiền cho một người học.
Sau bàn bạc, cả nhà quyết định để em gái nghỉ học đi còn tôi tiếp tục đi học. nói như dặn dò cả đời:
con phải nhớ, đi của con là do con hy sinh ước mơ mà có. Con nhất định phải nó.”
Nhưng sự thật là: Tiểu đánh nhau, hút thuốc, yêu đương trường bị học.
Khi đó nó còn đăng bài khoang: “Gái hư bắt đầu cuộc sống tự do, chờ chị nuôi
tôi sống trong một thế giới ảo họ dựng lên, nai lưng làm để đáp tình yêu" tưởng là thật.
Thật
Nghĩ đến đây, tôi siết chặt nắm nghiến răng: “Không đời
6
Nghe tôi nói vậy, sắc mặt bố mẹ lập tức thay đổi, chẳng thèm giữ ý nơi công bố tôi đập mạnh tay xuống bàn, quát lớn: “Mày dựa vào gì mà chối? Bao năm nay chúng tao thiên mày mà lạnh nhạt với Tiểu Tuyết, đã là quá với nó rồi! Bây giờ chỉ thêm cái tên nó vào sổ đỏ thôi, mày có tư cách gì để phản đối?”
Tôi còn chưa kịp đáp, Trang Tiểu Tuyết đã bắt đầu giả vờ tội nghiệp.
“Chị từ nhỏ tới chị ngon mặc chỉ được ăn đồ của chị thôi, vẫn chưa thấy đủ sao? giờ mẹ chỉ muốn đắp một chút em thôi mà.”
lạnh cười: “Trang Tiểu Tuyết, diễn đi. Trong lòng cô rõ hơn ai bố mẹ thiên vị Với lại bao năm tôi không ít lần cho côtiền đâu.”
Sau khi bỏ học, Trang Tiểu Tuyết chẳng làm gì, chỉ ở nhà ăn bám. Lúc đó mới vào năm đại học, nhưng ngày nào cũng đi thêm.
Một tháng chỉ kiếm được 1.800 tệ, không ngần chuyển cho nó 1.500.
Vậy mà nó còn đăng bài mai: “1.500 tệ đặt gửi cho tôi!”
Đó là tiền tôi phải đánh đổi bằng giấc sức khỏe mới được.
Tôi còn định nói tiếp bất ngờ bị bố tát một cái nảy lửa dấu bàn tay đỏ hằn ngay lập rát bỏng đến nỗi mặt như cháy lên.
“Mày nói với em mày kiểu gì thế hả? Cả làng này ai chẳng biết chúng tao thiên vị mày. Giờ lớn rồi, cũng phải lúc yêu thương Tiểu Tuyết chứ! Cái tên sổ đỏ hôm nay, mày nhất định phải vào cho tao!”
ngẩng cao đầu, cố gắng để mắt rơi xuống. Răng siết chặt đến mức tôi cảm nhận được cả máu trong
“Tôi không đồng ý!”
Bố giơ tay định tiếp, tôi tức cảnh “Nếu ông đánh tôi, tôi sẽ báo công an về hành vi bạo hành!”
Ông ta hề sợ hãi, còn gằn giọng: “Công tới vô dụng! Mày là con tao ra, dù ông có tới đây, tao
7
Mẹ tôi khoanh tay đứng bên cạnh, hùa theo châm dầu vào phải mẹ can, tại con quá không biết điều. Hôm nay để bố dạy cho một bài học! Đúng chiều hư rồi!”
Buồn cười thật đấy – các yêu thương tôi sao?
Lúc này Trang Tiểu Tuyết bắt đầu đổi người tốt. Cô ta bước tới, nhẹ đặt tay lên vai tôi, tỏ vẻ đáng
“Chị à, chị hãy nhường em một lần thôi. Từ nhỏ tới lớn bố đều yêu thương em thì chỉ được lạnh nhạt. Đây là lần đầu tiên em được bố mẹ bù đắp, chị thương em ý đi.”
Nhìn bộ đáng của cô ta, nếu biết rõ mọi chuyện, người ta còn tưởng cô ta mới là nạn nhân đấy.
Tôi lập tức hất tay nó ra, sự quá ghê tởm.
Nó đứng không vững, ngã khỏi gối va mép cả
Bố tôi nổi điên, trợn tròn mắt, chạy tới túm tóc tôi lôi xuống đất:
“Con khốn, dám đánh Tiểu Tuyết hả? Mày chán sống rồi à!”
Mẹ thì bên cạnh ân cần thổi vết thương cho Trang Tiểu Tuyết.
Nhân viên nhà hàng thấy vậy lập tức tới can ngăn. Bố tôi còn ngực oang: “Nó là con gái tôi, tôi đánh nó thì liên quan gì đến mấy người!”
Nhưng đây hàng cao cấp, chỗ ông ta muốn la làng là được. Nhân viên nhanh chóng gọi quản lý.
lý lập tức nghiêm mặt quát: “Thưa quý khách, kể quan hệ gia đình ra sao, đánh người đều là trái!”
Mọi người xung quanh bắt đầu vây lại, bàn tán xôn xao.
bố tôi giơ không trung, nhưng không dám đánh
Bất ngờ, Trang Tiểu Tuyết bật khóc nức nở, cúi đầu quản lý: “Thật sự lỗi, là lỗi của chúng tôi.”
Tiểu Tuyết giỏi nhất là diễn đáng thương, nên quản lý cũng dịu “Không sao, miễn là vị đừng gây rối thêm nữa.”
Tôi dĩ nhiên không bỏ này. Tôi lập tức to sự thật – khiến đám đông xung quanh chuyển hướng sang chỉ ba người
“Một mình ấy bỏ tiền ra nhà, đâu mà bắt cô thêm tên con gái út
“Đúng đó! Cha mẹ gì mà không biết xấu hổ!”
“Mau xin lỗi con gái của mình đi!”
Tiếng trách mắng từ mọi khiến bố lập tức hạ tay, mẹ tôi cũng đầu tỏ luống
Nhưng Trang Tiểu Tuyết bật lớn tiếng: “Nhưng bao năm qua bố mẹ luôn thiên vị chị chẳng lẽ ấy không nên bù đắp cho chút gì sao?”
Bố mẹ ngay lập tức hiểu ý, phụ theo:
“Đúng vậy! để chị nó được học hành, chúng tôi phải để Tiểu nghỉ đi làm. Giờ nó có thành đạt rồi, cũng nên đền đáp em nó một chút.”
Lúc giữa đám xuất hiện người quen – chính bác Trương ở cùng làng.
8
Bác Trương lập tức xác nhận lời Trang Tiểu là thật: “Cả cái làng ai mà không biết nhà họ thiên vị con gái lớn? lại trắng đen đảo lộn, vu oan mình như vậy!”
Người trong làng như thế bởi vì bố mẹ tôi diễn quá Hễ gặp ai kể họ thương tôi ra sao, còn Trang Tiểu Tuyết bị bỏ nào.
Mỗi lần đi chợ còn không quên dặn: “Làm ơn lấy nhiều một chút, món này con bé Tiểu nhà tôi thích ăn lắm.”
Nhưng thực món đó là do Tiểu Tuyết thích. Còn bố mẹ lừa tôi rằng món rẻ nhất, tôi không thích cũng phải cố mà ăn, kể cả bị ứng cũng phải nuốt trôi.
Tất cả chỉ là màn kịch dài 18 năm để tôi thành người hy sinh mọi thứ cho Tuyết.
Nghe bác Trương vậy, đông lập tức quay sang chỉ trích tôi:
“Cô là đứa con bất mau bù đắp lại cho em cô đi!”
“Em gái cô xẻo khi người chị như cô! là tôi, tôi sẽ đưa tiền cho nó!”
Trang Tiểu Tuyết thì tiếp tục tỏ vẻ tội nghiệp, xua tay nói:
“Em không chị phải bù đắp gì cả, em chỉ mong sau này có nơi để thôi. Chị à, thêm em vào sổ đỏ nhé!”
Thấy tôi ngập ngừng, mọi người liền thúc giục:
“Phải đồng Không đồng ý thì hôm nay đừng hòng ra khỏi hàng!”
“Không chịu đồng ý thì thận bị trời
Tiểu Tuyết thì đứng cạnh bố mẹ, đắc ý nhìn tôi.
Tôi bất lực nhìn họ, cảm thấy thở như còn không để thở.
Cuối cùng, tôi buông “Được rồi, tôi thêm.”
đó mọi người mới im lặng. Bố mẹ tôi lập tức tôi dậy, ân cần phủi bụi trên người tôi:
“Con đồng ý sớm có phải tốt không! Nào, để mẹ xem có bị thương đâu không?”