Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và mở ứng dụng Shopee/Tiktok để mở khóa chương truyện!

Tôi đến bệnh viện tháo bột, cuối cùng cũng thể đi lại bình thường.
Tối đó, Giang Vũ chuyển nốt phần còn thiếu tôi.
đã toán Ngày gặp mặt, hủy giấy nợ và thỏa thuận
theo là vị trí.
Về thủ đúng là nên làm vậy.
Tôi không từ chối.
Hôm sau, tôi vui đến chỗ hẹn.
Nhưng vừa tới đã thấy Giang Vũ Triệt đứng đó, trên tay cầm một bó hoa hồng khổng là bóng và tươi.
“Lê Hy Tảo, anh thể bắt đầu lại với em — lấy hôn nhân mục đích — được không?”
Mấy nhân viên từ trung nhà cạnh ùa ra, vây quanh tôi reo hò:
Lê, anh Giang thật lòng lắm! Anh ấy đã chọn sẵn căn hộ nhất trong dự chúng nói chuẩn bị làm nhà cho đấy!”
“Đồng ý đi mà!”
Vũ Triệt bước trước mặt quỳ một gối xuống:
“Bảo bối… Anh bán xe, căn cưới ba mẹ anh cũng bán luôn căn nhà ở quê chỉ giữ lại tại để — ngoài ra, anh còn mua cho em một mới.”
“Em xem đi, chỗ điều kiện tốt trước, lại gần chỗ làm cả hai chúng ta… em thích nào khác, nói với anh, anh làm theo em hết.”
“Tiền nhà, nội đồ đạc… em không phải bỏ ra đồng nào.”
“Cho một cơ hội được không? Xem như cho anh thời gian thử thách cũng được mà.”
Đám đông tụ tập ngày càng nhiều.
Với tính sĩ diện của anh làm được đến mức này cũng xem như không
lòng mà nói, với điều kiện gia đình anh ta, có thể làm thế đúng là đã cố gắng lắm rồi.
Nhưng tôi hoàn toàn không bị lay động.
tim tôi chẳng chút gợn sóng.
Tôi chỉ lấy từ trong túi ra vay nợ và bản thỏa thuận.
Đặt lên bó hoa anh ta đang
Rồi quay lưng đi.
“Đồ của giờ chúng ta gặp
Anh ta đứng bật dậy, nắm lấy cổ tay tôi:
“Đừng đi! Hy Tảo, anh thật sự biết lỗi rồi!”
“Em muốn anh làm gì để được tha thứ? Em nói đi, anh đảm bảo sẽ làm!”
Tôi mắt nhìn bàn tay anh ta đang nắm:
ra!”
“Còn điều kiện… có một cái muốn nói cho anh biết.”
Anh ta lập tức thả tay trên mặt tràn hy
Tôi bật cười:
thời gian quay ngược lại được, thì tôi sẽ cho anh một cơ hội. Thế nào?”
“Giang Vũ Triệt, có những sai lầm là không thể phạm phải. Ít nhất, với ngoại là bao giờ được tha thứ. Anh đừng phí công ích nữa.”
Đám đã hiểu ra mọi việc, đồng loạt những tiếng sáo, xì xào bàn
Biểu cảm trên mặt Vũ Triệt đổi liên tục muốn nổi giận nhưng lại kìm nén, trông cứ người táo bón.
Trong tiếng vang lên một tràng cười trong trẻo.
Lâm Thanh xuất trong đám người, khoác tay người đàn ông trung niên tôi đã từng gặp.
“Ồ, cứ tưởng có kiện căn hộ gì đó, ai ngờ là mấy người đang diễn vở ‘truy đuổi người yêu cũ’ à?”
“Khéo ghê, mấy người cũng thích khu căn này à? Nghe nói căn không còn nhiều đâu, tôi không phiền nữa, chúc hai người vui vẻ.”
ta không thèm liếc Giang Vũ Triệt lấy một cái, thế nép vào cánh tay người đàn ông kia mà rời đi.
Ánh mắt căm tức của Giang Vũ Triệt dõi theo bóng lưng ta cho khi khuất
đột anh quay sang cười với
“Chẳng phải vì cô nên em không tha thứ anh đúng không? Chính cô ta đẩy em ngã bị thương, anh đi dỗ cô ta thay
Không kịp để tôi phản ứng, anh ta đã đám đông hai bên, lao về phía Lâm Thanh.
Hoa hồng vương vãi khắp
Tôi chỉ kịp nghe tiếng thất thanh của Lâm Thanh Thanh — hoàn toàn không giống kiểu vấp ngã thông thường.
10
quanh khu căn hộ vẫn chưa hoàn thiện cảnh quan.
Lâm Thanh xui va phải đoạn thép nhô máu loang đỏ cả một
Người ta lấy điện thoại ra quay còn người đàn đi cùng ta lập tức chuồn mất.
Giang Vũ Triệt điên:
“Đáng đời! Đồ cũng dám thường tao, làm tao mất trước bàn dân thiên hạ!”
Vừa chửi, anh ta vừa thêm một cú vào người Lâm Thanh Thanh.
Bảo vệ khu vực lao đến, khống chế anh
thấy có người đã gọi cảnh sát, liền lập tức gọi cứu thương.
Nghe thấy tiếng tôi, Giang Vũ Triệt quay lại nhìn:
“Hy Tảo, bây giờ em có thể tha thứ cho anh rồi chứ?”
“Tất cả là tại đàn bà hư đốn đó dụ dỗ nên mới chúng ta chia tay. Ngày xưa chúng ta tốt biết Nếu không vì quay lại, nay là ngày cưới của chúng ta.”
Tôi anh với mắt đầy khinh bỉ:
“Đừng có giả điên mà đổ vạ cho tôi.”
“Anh hận cô ta chẳng phải vì năm xưa cô ta đá anh, rồi bây giờ quay lại chơi anh thêm một vố nữa sao? Chuyện đó liên quan quái gì đến tôi?”
“Lôi cô ta về lăn trên giường cưới là do tự chọn. Anh biết cô ta hạng người gì, vừa muốn trả thù, lại không cưỡng nổi cám chơi lại là do chính anh chọn đấy.”
nhân tiện nhắc anh cố ý gây nghiêm trọng, theo luật thì sẽ phạt tù từ ba năm đến năm đấy.”
cảnh sát và xe cứu thương lao tới với tiếng còi vang trời.
ta đầu lại Thanh Thanh.
Mặt cắt không còn giọt máu.
dạng của Lâm Thanh lúc thảm đến mức không nỡ nhìn.
Con mắt phải như chắc chắn là hẳn, chuyện có nguy tính mạng hay không rõ.
Đám đông vây quanh không ít, nhiều người đã kịp clip. Cảnh sát đến lập biên rất nhanh.
Giang Vũ Triệt bị áp giải đi.
Vụ việc nhanh chóng lên sóng thời sự, tôi không may trở thành tâm điểm của dư luận.
Cha mẹ Giang Vũ đến nhà tôi, cùng nhau quỳ ngoài cửa, xin tôi nghĩ cách giúp anh
Tôi chỉ để ba tôi trả lời đúng câu:
đã không còn sư nữa.”
Họ chạy đáo khắp nơi, lại còn tìm đến Lâm Thanh Thanh — người vừa mới thoát khỏi trạng kịch.
Họ hy vọng cô ta sẽ xin giảm nhẹ còn hứa hẹn sẽ Vũ Triệt cưới cô ta, nuôi cô ta cả đời.
Nhưng… Thanh Thanh, với một con mắt viễn phải lắp mắt giả, sắc — thứ nhất cô tự hào — đã bị Giang Vũ Triệt hủy hoại hoàn Cô ta nhất quyết bám cái cú đá cuối cùng của Giang Vũ Triệt, kiên quyết yêu cầu xử thật nặng.
Hơn một tháng dư luận đã bị những tức khác lấp đầy.
chính thức trở một thẩm phán.
Cuối cùng cũng chạm gần mơ thuở bé.
Hết kỳ thực tập.
Ngày đầu tiên tôi được giao xử một vụ độc lập.
Phiên tòa phòng bên… chính là phiên xét xử Giang Vũ Triệt.
Tôi mặc phục thẩm phán, đứng từ xa nhìn về phía anh ta.
Có lẽ anh ta được ánh mắt tôi, quay đầu lại.
khoảnh khắc người nhau, anh ta lập tức cúi gằm bị sát dẫn đi.
8 năm tù Tội này, đáng lắm!
Thanh Thanh, kính râm, đi ngang qua tôi, chẳng còn chút hào quang xưa.
Nhưng cô ta cố giữ vẻ kiêu ngạo và thờ
“Luật sư Lê… À không, giờ phải gọi là Thẩm phán Lê rồi, nhé!”
“Bộ đồng phục này cũng hợp với cô lắm, làm tôi có chút… ghen tỵ.”
thật tò mò, cô nhìn thì chẳng giống ai vừa chia tay — liệu có tìm được hạnh phúc cho riêng mình không?”
Tôi lưng lại, mỉm cười:
“Vẻ đẹp của phụ chưa bao cần phải do đàn ông định nghĩa!”
phúc của phụ nữ — cũng chẳng cần khác ban phát mới có sở hữu!”
(Hết)