Anh ta thản dời ánh mắt dắt con và người phụ nữ đó bước vào một nhà Tây.
Như thể đã chắc rằng tôi sẽ không gây chuyện.
Bộ đồ chơi trên tay tôi rơi xuống đất, tan thành từng mảnh.
Tôi hồn lại, quay sang nói với nhân viên bên cạnh: “Cái tôi mấy món còn lại tôi lấy nữa.”
Vì tôi đã thanh toán, nên nhân gói lại bộ Lego bị vỡ rồi đưa cho
Tôi không vào nhà hàng Tây để vấn Hạc Thanh, mà quay về nhà trước.
Về đến nhà, tôi nhìn một vòng mới nhận ra — hóa có quá nhiều dấu hiệu cho thấy…
Hạc lại ngoại tình lần nữa.
Trên khoác nước hoa phụ nữ không tôi, cà vạt thì có vài chiếc màu mè mà anh ta xưa nay bao giờ đeo.
Ngay cả của con trai cũng xuất hiện vài món đồ chơi lạ.
Tôi sụp xuống ghế sofa, cũng bật khóc thành tiếng.
ngoại tình, con trai cũng bội.
Lẽ nào tôi thất vậy trong vai người vợ, người
Lần này, tôi mới thực sự hối vì xưa đã tha thứ Hứa Thanh vì đứa con trai Hoa.
Đột nhiên điện thoại nhận được tin nhắn số lạ, kèm theo một bức ảnh và vài dòng chữ.
Trong ảnh, con trai đang bóc chồng tôi thì cắt bít tết thành từng miếng nhỏ.
【Cô Tần, năm xưa cô dồn tôi vào đường cùng, không ngờ cuối cùng lại thế này.】
Lời khích đầy đắc khiến cơn giận trong tôi trào dâng không thể kiềm chế.
Nhưng ngay sau đó, tôi lại như quả xì hơi, còn lại cảm bất lực.
Tôi có thể làm gì được đây, khi hai thân thiết lại phản bội
Khoảnh khắc đó, tôi bỗng thấy bản thân thật đáng thương.
tận chiều tối, Hạc và Hứa mới trở về.
Vừa nhìn thấy tôi, Hứa Hoa trốn sau lưng Hứa Hạc Thanh, không muốn lại gần, đầy u sầu: “Con không muốn học đâu, con muốn đến chỗ cô Tiểu Ý.”
Tôi nhìn gương mặt nó, có bảy phần giống Hứa Thanh, mà không biết nên nói gì.
Trước Hứa Hoa rất quấn tôi, nhưng sau khi vào tiểu bắt rộn với sự nghiệp, gian ở cũng ít dần.
Thêm vào Hứa Hoa rất tự giác, mỗi lần học đều phải tôi thúc ép.
Tôi từng nghĩ sẽ hiểu cho nỗi tâm của mình, nhưng hóa nó chỉ là một đứa ân phụ nghĩa.
Hứa Thanh thì thèm giấu nữa, quay dỗ con: “Lần ba lại dẫn con ngoan nào, giờ vào phòng trước đi.”
Hoa vừa nghe vậy liền không thèm nhìn tôi một hửng chạy phòng.
Tôi biết nó vào phòng là để chơi máy tính bảng, nhưng tôi không nữa.
Tôi hít sâu một hơi: “Hứa Hạc Thanh, chúng ta ly hôn
Động tác cởi áo khoác của anh khựng lại, lúc này quay đầu nhìn tôi: “Tần Thư, em lại muốn ầm gì nữa đây?”
Thái ngang ngược nắm chắc phần thắng của anh ta tôi vừa cười vừa thấy thảm hại.
Không muốn đôi co, tôi đưa tờ đơn ly hôn ra: “Anh xem qua, nếu không có vấn đề thì
Hứa Hạc Thanh treo áo khoác lên xong mới nhận giấy.
Anh ta có ngoại hình ưa nhìn, dù đã 32 tuổi nhưng vẫn rất so với năm trước lại thêm phần chắn. Thường xuyên có những cô gái trẻ mặt đỏ xin cách liên lạc với anh ta.
Anh ta chỉ liếc vài cái rồi đặt thảo sang một bên.
“Em làm ầm lên chỉ vì hôm nay thấy Tiểu Ý sao?”
Tiểu Ý, tên đủ là Tô Giai Ý, chính là người phụ nữ mà Hứa Hạc Thanh từng tình 5 năm trước.
Còn Hứa Hoa, đúng là con của Hạc Thanh ba ai, con cũng thích người đó.
“Tôi không anh thừa biết tính tôi thế nào.”
mắt tôi không dung nổi hạt cát nào.
Nếu 5 năm trước, không vì con trai ôm chân lóc van xin rời đi, thì đó tôi hôn rồi.
mặt Hứa Thanh thoáng hiện vẻ bối rối và lúng túng.
“Tần Thư, Tiểu Ý cô giáo dạy của Hoa Hoa, anh bây giờ chỉ là bạn bè thôi. Hôm nay là cùng nhau tổ chức sinh nhật tuổi cho Hoa sợ em không vui nên không nói.”
chức sinh cho con mà không gọi tôi — nó — mà lại cùng một cô giáo có quan hệ cũ?
“Anh cũng biết sẽ không vui cơ đấy.”
Nói đến đây, dường như nhớ ra gì đó, anh bỗng mạnh miệng bất mãn trách móc:
“Em cứ công việc họp phụ huynh của Hoa chưa từng đi lần!”
Từ khi Hứa Hoa vào tiểu học, đặt trọng tâm vào sự nghiệp, họp huynh toàn là Hứa Hạc đi.
Tình cũ gặp sau nhiều năm, chắc hẳn cảm xúc dâng trào lắm nhỉ?
Tôi nở một nụ cười nửa miệng: “Họp phụ huynh chẳng phải còn có anh – làm cha hay sao?”
“Hơn nữa, nếu tôi không bận, thì anh cũng đâu có cơ hội mà dính líu với cô ta.”
Hứa Hạc tức đến đỏ mặt: “Em bậy bạ gì đó! Tiểu bây kết hôn rồi!”
Điều này đúng là nằm ngoài dự đoán của tôi.
Nhưng cũng khiến tôi thấy ghê — hai người đều có gia đình vẫn dày thế.
cũng nên nghĩ ảnh hưởng việc ly hôn đối với Hoa Hoa đi chứ?”
Câu đó khiến tôi hơi dao động.
Dù gì đi nữa, vẫn là cốt của tôi. Dù trước kia thân thiết là vậy, nhưng trẻ con tiểu học dễ bị tình cảm nhất thời chi phối, nhỡ đâu người lớn che mắt?
Tôi đến phòng Hứa
đang chơi game, thấy tôi miễn đặt máy tính bảng gọi khẽ một tiếng: “Mẹ.”
Tôi xoa con.
“Nếu mẹ ly hôn, con sẽ chứ?”
Phản ứng con khiến tôi như rơi xuống hầm băng.
“Mẹ sắp đi rồi à?! Vậy con có thể Tiểu Ý dọn sống cùng không?”
Tôi mím môi, tiếp: “Vậy so với mẹ, con Tiểu Ý hơn
Hứa Hoa hơi dự, nhưng cuối vẫn gật đầu.
“Cô Tiểu Ý rất dịu dàng, không như mẹ cứ học.”
“Cô ấy còn dẫn con đi ăn KFC nữa, ba cũng thích cô Tiểu Ý hơn.”
Nhưng tôi thúc ép con vì Hứa Hạc Thanh chưa từng đóng người cha nghiêm Vả lại, cơ thể Hứa Hoa yếu, ăn đồ chiên nhiều rất dễ ốm.
Tôi hoàn toàn tuyệt vọng, nói: được, để cô Tiểu Ý làm con
📖 dẫn mở Linh Truyện bằng duyệt ngoài (tránh lỗi):
Nhấn vào link truyện trên Facebook.
Nhấn dấu "..." ở phải trên màn hình.
Chọn "Mở bằng trình duyệt bên ngoài" hoặc "Sao liên kết".
Mở trình ngoài (Chrome, → link vào để này giúp tránh bị trắng trang, không load được 