05
Tôi và ba đứng ở cổng lễ mời toàn bộ bên họ Tống ông lớn đến quán ăn riêng đối diện để tiếp buổi tiệc.
Trên bàn tiệc, tôi mời rượu từng người, xin lỗi vì sự cố, còn chuẩn sẵn những món quà đắt giá cho từng khách. Khi rời đi, ai nấy tươi cười hớn hở.
Mọi khen ngợi ba tôi:
“Ông giỏi, dạy cô gái sắc thế Còn trẻ mà đã quyết đoán, có bản lĩnh, có khí chất, này e là còn thành hơn cả ông nữa.”
“Con cháu nhà họ không ra sao Không hiểu sao ông Hứa ngày xưa giỏi giang như lại ra được đứa cháu này.”
“Từ nhỏ chúng tôi đã nhìn Chiêu Nhiên lớn lên, sau nếu gặp chuyện gì uất các chú bác đây sẽ đứng ra bênh
...
Trận này, tôi thắng cực kỳ đẹp mắt. Sau này nếu muốn đối phó nhà họ Hứa, tôi cũng có lý do đường hoàng.
đến nhà, và giấy tờ chuyển nhượng từ nhà họ Hứa đã được gửi đến.
Ông nội Hứa làm việc dứt Trước kia tôi giúp nhà họ Hứa cũng là vì nể ông. Ông từng nhân vật lẫy trong thương trường, là vì mải công việc mà không dạy dỗ tốt con cái, còn cháu thì còn nhỏ, nên mới dần đi như vậy.
Mẹ xót hỏi: “Con gái của mẹ, buồn không?”
Ba nhìn dáng vẻ ham tiền tôi thì bật cười: “Nó gì, lúc còn suýt bật cười nữa kia. nên buồn là Hứa Đình Thâm, hôm mất bao nhiêu là tiền, còn trò cười trong giới, vị trí thừa kế e rằng cũng lung lay rồi.”
Tôi giơ ngón tay cái: “Ba à, vẫn là con. Đàn thì có gì hay, sao bằng kiếm và làm sự nghiệp!”
Mẹ nghe vậy thì cũng bật cười: ra lo thừa rồi.”
đợi tôi ra tay, cổ phiếu của tập đoàn Hứa thị bắt đầu lao dốc, báo lớn đăng tin về chuyện này.
lẽ không muốn đắc tội họ Tống nên báo chí thi nhau khen tôi hết — học vấn, kinh nghiệm, năng lực, nhan đến sản — đều xếp vào hàng top. Còn trong tình cảm biết tiến biết lùi.
Còn Hứa Đình Thâm thì bị chê là “não tàn vì yêu”, ngốc nghếch, hành hồ Những quyết định sai lầm trước cũng bị đào lại, nhấn mạnh rằng anh ta chẳng qua chỉ là người
Ngay cả chuyện riêng tư của Thiến Thiến bị khui ra. Báo chí châm biếm cay độc, không có điểm nào coi là đạt chuẩn.
Kết luận cuối bài là: “Heo rừng không ăn nổi cám ngon”, Hứa Đình biết mình trèo nổi nên mới xấu hổ đi tìm người hộ đối.
Nghe như kiểu dân làm truyền thông Hồng Kông viết, lẽ sắc bén, có nghề lắm.
Khi tôi còn đang thích thú đọc báo, thì thoại Hứa Đình Thâm gọi đến, giọng mệt xen lẫn giận dữ:
“Tống mấy chuyện báo chí và cổ phiếu có phải là do cô trò không?”
Tôi cười “Hứa Đình Thâm, tôi còn bận kiểm kê đống tiền đền bù của anh đấy, lấy ra thời gian rỗi mà chơi anh?”
Anh ta lên: “Không phải cô thì còn ai? Tôi đã bồi cho bao nhiêu tiền và dự án rồi! Dù hôn sự nào thì cũng coi như rồi, cô đừng có quá đáng!”
Tôi nhếch môi, lạnh lùng “Nể mặt khoản bồi của anh, anh một khuyên: mẹ anh không phải dạng vừa đâu.”
Nói xong tôi dập máy.
Trước kia anh ta còn khá minh, nhưng từ sau khi yêu đương thì đầu mơ hồ, lúc càng ngu ngốc.
Tình cảm thứ khiến ta nên ngốc nghếch — tôi xác nhận
Cổ phiếu của Hứa thị nhanh chóng ổn định lại, Hứa Đình Thâm còn lên cả bìa Tạp chí Kinh tế, được khen hết
ta đang cố rửa sạch danh rừng”, nhưng đã quá muộn — cái đã lan truyền rộng rãi trong giới rồi.
Tôi thậm chí còn đổi biệt danh của trong điện thoại thành [Heo Rừng].
Có thể xử lý vậy, chắc chắn là nhờ ông Hứa ra tay. Xem ra ông vẫn chưa hoàn toàn từ bỏ Hứa Đình Thâm.
Cũng đúng anh ta mạng lớn, mẹ con gái của chiến hữu cũ nội Hứa.
Vì mới luôn nâng anh ta.
họ Hứa đông người, ông nội thì đã già, cũng chẳng chống đỡ được bao lâu Đến khi mất, chính tôi thu hoạch tập Hứa thị.
Tại một bữa tiệc về năng lượng mới, tôi lại Hứa Đình Thâm và Chu Thiến
lông mày Hứa Đình Thâm đã xuất hiện vài nếp nhăn, ánh từng sắc bén giờ đã trở u ám — xem ra dạo này sống trong nhà họ Hứa cũng chẳng dễ dàng gì.
Thiến mặc váy dài Chanel cắt may khéo léo, tóc uốn sóng ngang vai, trang điểm lưỡng — trông cũng khá hơn nhiều, ít nhất không vẻ nghèo quê mùa như trước nữa.
Chỉ liếc một cái, chẳng mấy bận tâm. Mục tiêu đây của là lấy thêm dự án nữa.
Và mục tiêu lớn nhất — chính là giành được dự xe năng lượng mới của kiếp thuộc về Hứa Đình Thâm. Chính nhờ nó mà ta nhà nước hỗ cuối cùng mặt mọi người trở thành ông trùm của ngành này.
Sau khi thuận lợi ký được vài án nhỏ làm nóng người, tôi vào nhà vệ sinh dặm lại lớp trang điểm, chuẩn ký hợp đồng lớn nhất.
“Tống Chiêu Nhiên, cho dù cô xinh đẹp đến mấy thì Đình Thâm cũng sẽ không thích cô cô tâm đi!”
Chu Thiến đứng sau tôi vẻ đắc ý, nhìn tôi tô rồi chế nhạo:
“Anh Đình Thâm ghét là màu son đó! Cả tiệc này nữ đều mặc váy dài, thanh có khí chất — chỉ cô cố tình mặc váy quần. Cô tưởng mình đặc biệt lắm
không, đàn ông thích nhất phụ nữ mặc váy, là váy có ren — trông mới nữ tính."
Nói xong, Chu Thiến xoay một vòng khoe váy, lớp ren dưới chân càng nổi bật dưới ánh đèn.
Tôi dặm xong lớp trang điểm, rãi quay cô ta, mỉm cười nhàng:
"Tôi ăn mặc đẹp khiến bản thân vui, không phải để quyến rũ bất người ông nào. Việc anh ta có thích màu của không quan gì đến tôi? Tôi phải hàng hóa để bị ai mói lựa chọn.”
“Hầu hết phụ nữ đến buổi tiệc này có quyền tự do cách ăn mặc. Nhưng tôi khác — tôi có đủ năng lực bản lĩnh để chọn phục và phong cách mà mình yêu thích. Mong là váy cô đang mặc cũng là cô thật lòng yêu và chủ động lựa chọn, chứ không bị buộc."
Tôi ghét nhất "phụ nữ đúng chuẩn" được nghĩa bởi đàn ông, càng hơn phụ nữ sống ông.
Hành trình của phụ nữ có thể sự nghiệp, là cứu học thuật, là vũ trụ và biển cả — chứ tuyệt đối không nên là đàn ông.
Theo tôi, kiểu phụ như cô ta có tầm nhìn quá hạn toàn không cùng đẳng cấp. Không đáng để phí
Khi tôi đang nói chuyện với lớn ngành năng lượng mới và bàn bạc án rất hào hứng thì Hứa Đình Thâm kéo Chu Thiến mắt đỏ đến làm loạn.
“Tống Chiêu có phải cô bắt nạt Thiến Thiến không? Sao ấy nói chuyện với cô thì khóc?”
Tôi áy náy nhìn Lục: “Xin lỗi ông Lục, hình như tôi gặp chút chuyện nhỏ, ông có chờ tôi ba không ạ?”
Ông Lục cười gật đầu: “Không sao, tôi không
lúc này mới đầu Đình điềm tĩnh “Anh đã hỏi cô Chu Thiến nguyên nhân chưa? Vừa đến đã đổ cho tôi, như vậy rất bất lịch sự.”
Câu nói của tôi chọc giận anh ta, Hứa đóa:
“Tôi bất lịch sự? Tôi thấy chính cô mới kẻ có giáo dưỡng! tôi thừa nhận cô có học thức, gia thế và năng lực, nhưng tất cả đó không che giấu được sự kỷ, lạnh lùng, thường người khác của cô!”
“Làm người trước khi làm việc, phải có đạo đức đã! Ông Lục, tốt nhất ông đừng hợp tác với cô ta, nhân cô có vấn đề!”
Anh ta nói câu cuối cùng to, khiến mọi người xung quanh đều quay nhìn.
Trong mắt Thâm thoáng hiện vẻ đắc — rõ ràng anh ta muốn thỏa của và ông Lục, rồi thế chỗ tôi.
chỉ cười nhẹ, ánh mắt chuyển Chu Thiến Thiến.
“Tôi vừa nãy đã nói cô, cô có thể lặp lại lần nữa không?”
Chu Thiến Thiến cắn môi, không nói gì.