Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và mở ứng dụng Shopee/Tiktok để mở khóa chương truyện!

【Khoan… tôi thấy Tô Nhụy có vẻ không thường.】
Chu Vi vẫn mỉm cười, bàn kín đáo đá nhẹ vào tôi, ra hiệu đọc theo bản thảo.
mím môi, xuống nhìn tờ nhưng vẫn không nói.
Trình Lâm đứng ngoài hình nhíu mày, ánh mắt cảnh cáo.
Cuối cùng, tôi chậm rãi đầu, đôi mắt ngân ngấn khẽ hỏi:
“Chu Vi, cô thật sự nghĩ… đó chỉ là tai sao?”
Nụ cười của Chu Vi thoáng khựng
Bình luận tiếp lập tức nổ tung:
Ý
【WTF? Đây là màn kèo sao?】
【Tô Nhụy Nhụy, đừng sợ! Nói hết đi!】
【Biểu cảm Chu không ổn!】
Chu Vi chóng điều chỉnh lại vẻ giả dịu dàng:
tỷ, chẳng phải chúng ta đã nói sẽ giải thích hiểu lầm
Tôi nhìn thẳng ta, giọng khẽ khàng: vậy, thích ‘hiểu
cố ý nhấn mạnh hai chữ cuối, rồi chậm rãi rút điện từ áo, mở một video.
【…… Cái nhỏ’ sân khấu hôm đó, anh Trình vốn định để chị ngã nặng hơn cơ……】
Giọng của Chu Vi vang vọng rõ khắp phòng livestream.
Sắc mặt cô ta tái mét ngay tức khắc.
Không chỉ vậy, tôi lập tức phát tiếp đoạn ghi âm Trình Kinh Lâm đe tôi.
bình toàn bùng
ơi! cứ rõ ràng rồi!】
【Chu thừa nhận??】
【Tô thật sự hại!】
【Chu Vi cút đi! Đồ bẩn!】
【Trình Kinh Lâm đây là đe à???】
【Tôi đã quay màn hình! Hai đứa này tiêu rồi!】
Nhụy chạy mau! Thằng điên thật!】
Kinh Lâm lao tới, phăng điện thoại tay tôi, gào lên: “Tô Nhụy Nhụy! muốn à?!”
vẫn chưa tắt, toàn cảnh anh ta nổi và dọa đều bị phát trực tiếp.
Chu Vi cùng cũng không nhịn được, bật dậy chỉ thẳng vào tôi “Tô Nhụy Nhụy! Cô dám gài bẫy tôi?!”
Tôi ngồi sofa, ngẩng nhìn ta, nước mắt rơi xuống.
“Tôi chỉ… muốn sự thật thôi.”
Livestream bị buộc phải ngắt.
Nhưng đã quá muộn.
# ChuViGianLậnSuấtTuyểnThẳng
#
# SựCốBiThépTrongCuộcThiMúa
Ba khóa này chỉ trong 10 phút đã leo thẳng hot search.
Trình Kinh Lâm túm chặt tay tôi, thô bạo kéo ra khỏi phòng livestream, giọng ghìm xuống cực thấp: “Tô Nhụy Nhụy, cô chắc rồi.”
Tôi nhìn khuôn vẹo của anh ta, bỗng nở cười.
“Không, Trình Kinh Lâm.” – khẽ nói. các người mới đời.”
08
Ba ngày sau vụ livestream.
Điện thoại bị truyền thông gọi đến nổ tung, tôi dứt tắt nguồn.
Lâm xông vào nhà tôi, dí thẳng iPad vào mặt tôi, phấn đến lắp
“Tiểu Nhụy! Mau đi! Chu Vi bị hủy suất tuyển thẳng
Trên màn hình, thông báo chính thức Học viện Múa Bắc Kinh hiện rõ rành rành.
【Qua điều tra, hiện Chu có hành vi cạnh không lành mạnh trong quá trình tuyển suất tuyển thẳng. Nay hủy bỏ tư cách tuyển thẳng của Vi.】
Tôi nhìn chằm chằm chữ ấy, ngón tay khẽ run lên.
Nhiều năm lực, một âm một mắt cá bị phế…
Cuối cùng, cũng giành lại được chút công bằng.
thoại Trình Kinh Lâm gọi đến vào nửa đêm.
Ban đầu tôi nghe, nhưng máy rung liên tục.
Cuối cùng, tôi vẫn ấn nút nhận.
“Tô Nhụy Nhụy.” – Giọng anh ta khàn mức không nhận như đã mấy không ngủ. “Em hài lòng chưa?”
Tôi không nói gì.
Đầu dây bên kia vang lên tiếng thủy tinh vỡ, anh ta như đang đập đồ đạc.
“Nhà anh xong rồi! Em vui chưa?!” – Anh ta gào lên điên dại. “Ba anh bị bắt đi điều tra, công ty vốn, nhà Chu tiền… tất cả rồi!”
Tôi lẽ lắng nghe, đợi anh ta trút giận xong, mới
“Trình Kinh Lâm, có biết tiếng bi thép rơi xuống sân khấu nào
Anh ta sững lại.
nhẹ… nhưng rất giòn.” – Tôi cúi xuống nhìn mắt vẫn còn bột. “Giống hệt tiếng xương
Điện thoại bên lặng đi vài giây.
muốn gì?” – Cuối cùng anh ta bình tĩnh lại, giọng trầm xuống. “Muốn tiền? Muốn xin lỗi? Hay phải để anh vào tù em mới vừa lòng?”
Tôi cười.
“Điều tôi muốn, từ trước đến giờ, chỉ là công bằng.”
Sáng hôm chuông cửa vang lên.
Tôi nhìn mắt mèo là Trình Kinh
Anh ta mặc vest nhăn nhúm, quầng thâm đen tay cầm một tập
không mở cửa, chỉ hỏi “Có chuyện gì?”
Giọng anh ta đặc: “Chúng nói đi.”
“Không còn gì để nói cả.”
“Tô Nhụy Nhụy!” – Anh mạnh vào cửa, giọng mang theo cơn điên loạn cùng. – “Em có tin là anh…”
“Anh có tin là tôi báo cảnh sát ngay bây không?” – Tôi cắt ngang, giọng nhiên.
Anh ta cứng lại.
Vài giây sau, anh bật cười, hạ mình đến mức gần như là khúm núm: “Nhụy Nhụy, anh biết em hận anh, em sự nỡ nhìn anh vào tù
Tôi im lặng.
ta tưởng tôi dao giọng đi: “Ba năm yêu nhau, thật hủy cả đời anh sao?”
Tôi chậm rãi thở ra, cuối cùng lên
“Trình Kinh biết điều khiến tôi mừng nhất thời gian qua gì không?”
“Gì?”
“Là mừng vì anh chỉ phá hủy chân tôi, chứ không lấy tôi. Và tôi cũng phải cảm ơn anh Vi vì sự kiêu ngạo phụ người.”
Hơi thở anh ta nghẹn lại.
“Nếu không, giờ tôi còn chẳng có cơ hội trả thù.”
Một sau, cảnh sát chính thức lập án.
Dấu vân tay video Lục Cẩm Hòa cung cấp, bản ghi âm trong livestream, lời khai của Chu Vi, hồ sơ dọa của Trình Kinh Lâm…
Chuỗi chứng cứ hoàn chỉnh. Tội cố ý gây tích được xác lập.
Ngày Trình Kinh bị bắt đi, Chu Vi đăng một bài dài trên mạng xã hội.
Khóc lóc kể lể rằng Trình Kinh ép buộc ta tham gia gian
Cô ta tự mình thành một nạn nhân vô
Khi tôi thấy bài đăng đó, Lục Cẩm Hòa vừa lúc đến nhà giúp tôi tháo bột.
“Xem gì mà chăm chú
Anh cúi đầu liếc qua màn hình điện thoại của tôi, khẽ cười:
“Nước mắt sấu.”
tắt không nói
Lục Cẩm Hòa một xuống, cẩn nâng mắt cá chân tôi lên, nhẹ nhàng tháo lớp bột.
“Còn đau không?” – Anh hỏi.
rồi.”
Khoảnh khắc bột được tháo ra, tôi vô thức nhắm chặt mắt, không dám nhìn vết sẹo gồ kia.
Ngón Lục Cẩm Hòa khẽ lướt qua vết thương, giọng anh trầm thấp:
“Còn có thể được không?”
Tôi mắt, nhìn mắt biến dạng của mình, im lặng rất lâu rồi lắc đầu.
Anh ngẩng đôi mắt sau kính viền vàng trong sáng và kiên định:
“Vậy thì nhảy theo cách khác.”
Ba tháng kết 3 năm giam.
Vi bị đuổi học vì gian lận, còn cô thì bị điều tra về tội hối lộ và phạm tài chính.
Mắt nhờ nhiều lần thuật và hồi chức năng, đã tốt hơn nhiều.
Dù thể hiện các động tác múa nữa, nhưng ít nhất, thể lại bình thường.
Lâm hỏi tôi: “Có thấy hê không?”
Tôi nhìn ánh nắng ngoài cửa sổ, cười: “Không quan trọng nữa.”
Hận thù có thể giúp người sống nhưng thể giúp họ sống tốt hơn.
còn cần định nghĩa mình.
Một năm sau, tôi thành lập phòng tập riêng, chuyên hỗ trợ phục hồi năng và tư vấn tâm cho những vũ công phải giải nghệ vì chấn thương.
Ngày khai trương, Lục mang đến một bó hoa hướng dương.
– Anh cười, nhìn tôi. – “Bà chủ Tô.”
Tôi lấy bó hoa, bỗng nhớ lại nhiều trước, Kinh Lâm từng tặng hướng dương.
Khi anh ta nói: “Em nhảy như một bông hướng dương đuổi theo mặt trời.”
bây giờ, tôi chính là mặt trời của chính