Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và mở ứng dụng Shopee/Tiktok để mở khóa chương truyện!

“Niệm An nói đúng.” Kỷ Như Thâm bỗng nhiên cười. “Nhưng lần có thể phiền em đi gặp các thành viên không? Dù sao em cũng nên học cách tham gia công việc công ty.”
Trong lòng tôi lập tức nhưng ngoài vẫn vui vẻ gật đầu: “Dạ, được thôi!”
Tuần sau đó, Kỷ Như đưa tôi đi gặp thành hội đồng quản
Mỗi lần nơi, anh ta đều để tôi ngồi đợi trong phòng tiếp khách, còn bản thân thì vào “nói chuyện từng người.
Nhưng tôi đã bị sẵn từ trước.
Trong mỗi món quà tặng các thành viên hội đồng, tôi đều giấu thiết bị nghe siêu nhỏ.
Nhờ tôi đã ghép nối được toàn bộ kế hoạch của Kỷ Như Thâm.
định giả giấy chứng nhận tâm thần của hợp với quản để quản ty. Đồng thời, cũng đang âm thầm chuyển tài sản công ty ở nước ngoài.
Đáng hơn hắn và Kỷ Như Nguyện còn lên kế hoạch sau khi thành công sẽ “an trí” tôi cha mẹ tại một biệt thự vùng ngoại ô – thực chất là giam lỏng.
Trước ngày hội cổ đông, cha đột nhập viện.
Chẩn đoán của bác sĩ là ngộ độc thực phẩm, tôi chắc chắn – đây là thủ đoạn của Kỷ Như Thâm.
“Niệm An, ba tạm thời thể tham gia cuộc họp ngày mai rồi.” Kỷ Như Thâm giả vờ lo lắng trước bệnh. “Em tâm, anh xử ổn thỏa mọi
Tôi rưng rưng nước mắt gật “Anh nhất định đòi lại công bằng cho ba.”
Rời khỏi phòng bệnh, tôi lập tức gọi cho Lộ
“Tất cả đã sẵn Tôi hỏi.
Giọng nói trầm vang lên từ đầu dây bên “Chỉ em ra là có hành động.”
Ngày đại hội cổ đông, Kỷ Như Thâm mặc vest đứng trên bục phát biểu:
thấy Chủ tịch Kỷ sức khỏe không ổn định, căn cứ điều 17 trong điều lệ công ty, tôi sẽ tạm thời đảm nhiệm chức Chủ tịch...”
“Khoan đã.” đẩy cửa họp, bước vào cùng Diệu hai sát.
Kỷ Như Thâm cau mày: “Niệm An, đây không phải nơi để em làm loạn.”
Tôi tĩnh bước lên bục, lấy ra một xấp tài liệu từ trong túi.
“Đây là khai Lý Nham – nhận làm sổ sách theo chỉ của Kỷ Thâm, tổng số tiền liên quan vượt quá 300 triệu.”
“Đây là sao kê ngân hàng của Kỷ Như Nguyện – cho cô ta gần đây nhận nhiều khoản chuyển khoản từ tài khoản ty.”
“Và đây là kết định chữ ký giả.”
Cả phòng họp tức rơi vào hỗn loạn.
Kỷ Như Nguyện hét lên lao về tôi: “Cô nói bậy!”
Lộ Diệu lập tức chắn trước mặt tôi, lạnh Kỷ, cảnh sát đã tìm thấy dụng cụ làm giả con dấu căn hộ của cô.”
Sắc mặt Kỷ Như Thâm trắng bệch, nhưng rồi bật cười: “Cho dù những thứ này thật thì đã sao? Hiện tôi đang 42% cổ phần!”
Tôi chậm rãi thêm tài liệu từ xách.
“Tiếc là, sáng mẹ đã chuyển 10% cổ phần của bà ấy cho tôi. Cộng 15% cha giao trước, 10% tôi thừa kế, và...”
Tôi nhìn Lộ
Anh cười: “Tập đoàn thị vừa thu 14% cổ phần phân tán và chuyển toàn bộ sang Kỷ Niệm An.”
Tôi giơ cao giấy chứng nhận cổ phần: “Tổng là 51%. Anh à, sau này... đành anh chịu thiệt rồi.”
18
Khi dẫn Kỷ Như Thâm Kỷ đi, cô ta gào thét điên loạn.
“Kỷ Niệm An! sẽ không có cục tốt Cô tưởng mình thắng rồi sao? Tôi nói cho cô
gào bị cắt ngang bởi việc bị đẩy lên xe cảnh sát.
Tôi quay lại nhìn Lộ Diệu: “Cảm ơn anh.”
Anh nhướng mày: “Tôi làm thám tử cho em bao như vậy, em chỉ cảm ơn thế à?”
vậy, người luôn liên lạc với tôi bấy lâu – "thám tư" – chính là chủ tịch Lộ thị, Lộ Diệu.
tôi chỉ là cộng sự ích: giúp tôi tra tội của Như tôi giúp anh tranh quyền thừa kế trong gia tộc Lộ thị.
Nhưng không ngờ, trong trình hợp giữa chúng tôi nảy sinh tình cảm ngoài dự
nhón chân, thì thầm bên anh: “Tổng giám Lộ muốn thưởng gì?”
Anh bật cười khẽ: “Hay
An!” Giọng cha vang lên từ phía
Ông đang ngồi trên xe lăn, được đẩy vào. Dù sắc mặt còn nhợt nhạt, nhưng sáng rõ.
“Ba! ba ra viện
Cha nắm tay tôi: gái ba lần đầu chủ trì đại cổ có không đến?”
Mẹ ôm chặt tôi, rưng rưng nước mắt: “Niệm An, mà có con.”
Mẹ – vốn là tiểu thư được chiều cả đời chưa bao giờ nghĩ đến việc lại bị chính con trai ruột phản bội. sau nhật hôm bà sống trong mang và đau đớn, may mắn thay, luôn có con gái đứng phía sau bảo vệ.
19
Ba tháng sau, dưới điều hành của tôi, Kỷ bước quay lại quỹ đạo phát triển.
Diệu cộng sự đắc lực – và cũng là vị phu của tôi.
Trước ngày cưới, tôi đến trại giam thăm Kỷ Như Thâm.
Anh ta tiều hơn trước rất nhiều, nhưng ánh mắt vẫn chứa đầy oán độc.
“Đến để cười nhạo tôi à?” Anh lạnh.
Tôi lắc đầu: “Anh à, em không hiểu. Ba mẹ xử với anh tốt như thế, sao anh lại làm vậy?”
Kỷ Như Thâm bật chua “Họ tốt với tôi không ở đó. Hồi nhỏ, mỗi lần ba mẹ về nhà là chỉ ôm cô, đi chơi chỉ lo cho cô. Họ luôn nói là con là anh trai, phải bảo vệ em gái. Nhưng tôi cũng muốn được yêu thương chứ.”
“Sau khi cô biến mất, họ mới thật sự để mắt đến tôi. Mỗi ngày ba mẹ đều đón tôi học, đi đâu cũng lén theo sau. Họ càng tâm, tôi càng thấy sung sướng.”
“Quả nhiên, chỉ cần không có cô, tình yêu của họ mới là của tôi.”
Câu nói ấy tim tôi thắt lại: “Vậy... việc em bị lạc năm đó... là do anh cố ý?”
ta cười điên dại: “Đúng vậy. vì chỉ cần có cô, tôi vĩnh viễn không có được tình yêu vẹn của họ.”
Tôi ra là bị chính anh trai hại – điều đó chưa từng nằm trong suy nghĩ tôi.
Tôi chặt môi, cố giữ bình tĩnh: “Kỷ Như Nguyện mang thai.”
Anh ta lập ngẩng đầu: gì?!”
là...” Tôi thở dài, “Đứa bé không phải của anh. Trong quá trình chuyển tài sản, cô ta đã qua lại với Nham.”
Kỷ Như Thâm đập mạnh tay vào tấm kính ngăn cách.
nói: à, ba mẹ bảo... sẽ anh về nhà.”
Khi bị ngục đi, anh vẫn còn gào thét điên
Bước ra khỏi trại giam, tôi thấy Lộ Diệu đang tựa vào đợi tôi: “Hả giận
Tôi khoác tay anh, nở nụ cười: “Đi thôi, anh yêu – sắp đến giờ đóng cục chính
Nắng ấm áp phủ người tôi.
Cuộc sống thật sự thuộc về tôi... mới chỉ vừa bắt