Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và mở ứng dụng Shopee/Tiktok để mở khóa chương truyện!

Bà ta nhìn tôi như thể chưa từng quen ánh mắt lướt qua từ đầu tới chân, sắc bén như dao.
Tôi vẫn mỉm nhẹ nhàng đặt giỏ trái cây lên bàn giường bệnh.
Bà ta bật cười lạnh:
“Không hổ là con nhà họ Thẩm. Thẩm Ngọc Thư, cô thật khiến mở rộng tầm mắt.”
Tôi vẫn giữ nụ
Nhưng lời đáp lại lại chẳng sáo:
“Thế mẹ mong thấy tôi như thế nào?”
“Khoác sườn giả dịu dàng hiền thục, suốt ngày quanh quẩn hầu hạ mẹ trên giường bệnh à?”
Tôi nghiêng nụ cười trên môi chuyển thành sắc lạnh:
“E là con không thể để mẹ toại rồi.”
“Hiện tôi và nhà họ Thẩm đang nắm giữ 15% cổ thị. Sau đại cổ lần này, tôi chính là tân chủ tịch thị.”
“Tôi hiểu, giờ Tạ Hành thành người thực vật, bà muốn nhân hội này để đẩy con trai anh trai mình lên nắm quyền.”
bà đâu mang họ Tạ – bà không đủ tư
Tôi mỉm thẳng vào người phụ nữ đang nằm trên giường bệnh.
Khi thấy mặt bà ta giật giật phẫn nộ vì bị vạch tôi cong môi.
Bà ta cười khẩy: “Tôi không phải người nhà họ chẳng lẽ là cô chắc?”
Tôi chẳng buồn đáp, chỉ lạnh nhạt xoay người định rời
Trước khi bước tôi quay đầu lại, vẫn nụ cười lạnh như
“Tốt nhất mẹ nên có mặt đại hội cổ đông tới. Tôi đã chuẩn bị sẵn một món quà lớn dành cho mẹ.”
lời, tôi đẩy cửa bước ra ngoài, để lại phía sau gào đầy tức trong phòng bệnh.
Không cam tâm nhìn tôi nắm quyền họ bà âm thầm tìm gặp các cổ đông lớn trước hội.
Nhưng đáp lại là vô số cái lắc đầu kín
So với một bà bệnh tật, lúc nào cũng có thể về với tổ tiên, tôi – một người trẻ, có tâm năng lực – rõ ràng là lựa chọn an toàn hơn nhiều.
Huống hồ, tôi là vợ hợp pháp của Tạ Hành – người có tư cách nhất để tiếp quản tập đoàn.
ngay trước bà ta, tôi chính được bầu làm Chủ tịch Tạ thị.
Tháng thứ hai khi nắm quyền.
Tôi triệu tập hội đồng quản trị để tuyên bố nhân sự cho chức giám đốc mới.
mà bà ta định đề cử – một tên ăn hại bên nhà mẹ đẻ – bị tôi gạt phăng.
Tôi ngồi ung trên nói:
được chọn lần này là của mẹ đấy.”
“Là nhân sự cấp cao mời từ chi nhánh châu Âu của Thẩm thị về – nghiệp League, trẻ tuổi mà đã từng khai phá nhiều thị cho tập đoàn.”
Nói rồi tôi búng một cái.
Cánh cửa họp mở một chàng trai trẻ bước vào, nụ cười nhàn nhạt.
Gương mặt ấy giống Tạ Hành đến bảy phần!
Bà cụ Tạ trợn mắt, hoảng loạn làm đổ cả cốc nước:
“Cậu… sao cậu lại ở đây?!”
ta nghiêng đầu, nụ cười sâu thẳm khiến người ta rùng
“Dì Lương không nhận ra cháu sao? Người giúp thấy chủ nhà chẳng phải chào hỏi trước
Anh ta dừng lại, như bỗng nhớ ra điều gì:
“À, hay là ‘tiểu tam’ rồi, tưởng thật?”
Tôi đầu chào ấy.
mặt toàn thể lãnh đạo Tạ thị, tôi chậm rãi tuyên bố:
“Năm đó, bà người thứ ba, ép chính của phải rời khỏi
“Nhưng có lẽ bà không ngờ, đã sắp đặt tai nạn để giết người, thì đứa con đủ tháng trong bụng Tạ phu nhân vẫn được cứu sống.”
cứ bà sát, cùng bản di giả mạo kia, tôi đã giao hết cho cảnh sát. Họ đang đến rồi đấy.”
“Bà mười phút để chuẩn bị lời trăng
Nói xong, tôi xoay người khỏi phòng họp.
Thang máy đưa từ từ đi xuống.
Qua cửa kính, tôi thấy xe cảnh sát dừng lại trước toà nhà thị.
Tôi nhấp môi, nhàn nhã
13
Cảnh sát đến cũng lúc
Sau khi mọi chuyện đã hạ màn.
Tạ Khuynh – trai trưởng chân chính của Tạ gia hẹn tôi ở quán phê dưới toà nhà
Anh ta đẩy kính gọng vàng, nở nụ cười nho nhã:
“Cảm ơn đã giúp tôi quay Tạ
Tôi nhún vai:
anh và mẹ là bạn thân mấy chục năm, chuyện này là lẽ đương nhiên.”
“Hơn nữa, tôi mới nắm được móng của Tạ thị, có anh ở đây đỡ được một tay.”
Tạ Khuynh gật rồi chuyển sang đề tài khác:
“Tiểu tam kia chồng chất, phán mấy chục năm, chắc tù mất thôi.”
“Những tài sản và cổ phần thuộc tôi sớm
“Ngọc Thư… chúng ta… còn có thể không?”
Tôi nhìn vẻ mặt anh ta muốn nói rồi lại thôi.
Chỉ nhấp một cà phê, rồi nhẹ nhàng nói:
“Tôi sẽ không ly hôn Tạ Hành.”
“Chỉ cần ‘người đã chết trong tôi’ đó còn sống, chiếc ghế Chủ tịch tôi vẫn vững như bàn thạch.”
“Nếu đến với anh, tôi sẽ mất đống cổ phần đáng giá đó, rồi chỉ còn cái ‘phu nhân nhà họ Tạ’.”
“Tạ anh mơ đẹp quá rồi đấy.”
Gương mặt Tạ Khuynh thoáng vẻ bất lực:
biết anh không có ý đó mà.”
Tôi giơ tay, ngắt anh ta:
“Nhưng dù anh nghĩ kết cục vẫn vậy.”
mong anh hiểu rõ một điều.”
“Tôi sẽ không bao là lai của anh.”
“Tôi là... sếp tương lai của anh.”