Có lần sau một buổi tụ họp, tôi tò hỏi anh ta:
"Anh nghĩ Lâm Khả Khả hệ mờ ám gì với mấy anh kia
"Không biết. thể có."
anh thì sao?" – Tôi chọc tay vào trêu chọc.
Lúc tôi hoàn toàn tin tưởng anh ta, chỉ là đùa vui thôi.
Thế nhưng ta nắm lấy tay tôi, có phần bực bội: "Loại đàn bà đó, anh thấy dơ. Dù mấy thằng kia có thèm, anh cũng không thèm."
câu nói đó, tôi từng nghĩ anh là người tỉnh táo nhất trong
Sáng hôm sau, hôn lễ vẫn ra như
Hứa Minh Lãng vẫn bình thản tới đón tôi.
"Bộ váy cưới chụp cảnh hôm qua anh tình làm bẩn, sáng nay anh đi mượn gấp một bộ khác Dù sao mặc gì em cũng đẹp
Tôi cười nhạt: muốn mặc váy cưới nữa. Mặc bộ xường xám đỏ là được rồi."
Lâm Khả Khả kêu lên: "Ái chà, lại thế? Bộ xường xám của chị là màu hồng nhạt, không bắt mắt bằng váy đỏ của em rồi. Như thế phải em giành spotlight của chị sao?"
Hôm nay, Lâm ăn mặc lộng lẫy thường.
Nói là váy thực chất là bộ lễ phục đỏ chót, tóc còn cài chiếc nơ đỏ to đùng – không còn tưởng cô ta là cô dâu mặc sẵn đồ tiếp rượu.
Hứa Minh Lãng trừng nhìn cô một nhưng không gì.
Chụp cảnh xong, mọi người cùng chuyển đến khách sạn.
Trên màn hình lớn – lẽ ra những khoảnh khắc vui nhộn khi rước dâu.
Nhưng đột nhiên màn hình đen, rồi thay bằng những hình ảnh nóng đến nghẹt thở.
Chính là – Hứa Lãng đè lên váy cưới, và sáng nay anh ta nói với tôi “váy bị bẩn rồi, anh đem đi đổi”.
Hai cảnh lập chiếu hai bên màn hình – một trái phải – khiến cả khán phòng chấn động.
Lâm Khả Khả vì muốn nổi bật hơn tôi, cố ý mặc váy chói, đuổi phù dâu đi, lúc cũng kè kè bên định làm mờ tôi.
Không ngờ, chính điều đó lại điểm chết – khiến ai đều lập nhận ra cô ta là nhân vật đoạn clip.
"Trời ơi, tôi chỉ đến dự một đám cưới, không lại được ‘hóng drama’ to thế này!"
"Người ngoại tình với chú rể không là cô phù cạnh cô
"Cô đó không phải phù dâu đâu. Phù sao lại cố tình ăn mặc nổi hơn cô dâu như Chính cô buổi đã phù dâu đi, đúng là tiểu tam trơ trẽn!"
Hứa Minh hoảng chạy lên định tắt màn hình, nhưng vì hấp tấp quá nên lại giẫm trúng váy Lâm Khả Khả...
Cả hai người cùng ngã dúi dụi từ sân
Trùng hợp đến lạ – tư thế ngã giống trong đoạn video chiếu màn
Cả khán phòng đồng hít sâu vì sốc.
"Trời đất ơi, mắt dơ rồi, dơ rồi! mắt này như bỏ đi!"
véo một cái thật đau, mới được cười.
MC đứng trên sân khấu đã toàn đơ người, không biết nên nói gì hay gì.
Tôi giật lấy micro trong tay anh ta, huy toàn bộ khả năng diễn khóc đến đứt đứt gan:
Minh Lãng, quá đáng lắm! Cô ta không phải là ‘anh em’ của anh sao? Mà anh lại đối xử ‘anh em’ như thế đấy? Đêm trước cưới, anh để cô ta mặc hết bộ váy cưới tôi, làm ra chuyện hèn hạ đến vậy!"
"Thậm chí cái ngày anh lái xe đón cô ta... các người còn làm ngay trên xe của tôi..."
Tôi mặt khóc nức nở, để lại một khoảng cho tất mọi tha hồ tưởng tượng.
Minh Lãng lập tức đạp văng Lâm Khả Khả ra, vội vã chạy đến ôm lấy chân tôi, nước mắt nước mũi giàn giụa, van xin:
"Không phải như vậy đâu, bảo à, em anh đi, anh yêu thật lòng mà. Hôm qua là anh uống say... anh tưởng cô là em!"
"Cô ta mặc váy cưới, anh tưởng đó là em... tất cả là con đàn khốn nạn đó! ta cố ý hoại tụi mình!"
Buổi cưới đã trở thành một trò cười.
Khi bên dưới đang bàn tán, tôi cầm micro, mặc bộ xường xám đỏ, dạc tuyên bố:
"Trước mặt tất cả người ở tôi xin Từ giờ tôi và Minh Lãng – còn liên quan gì nữa."
Nói xong, tôi đập micro xuống đất.
nhìn thẳng vào mặt hoang mang của Lâm Khả Khả dưới sàn, khinh bỉ:
"Trộm mặc váy cưới của cướp đàn ông của tôi – thế mà cũng gọi là bản lĩnh
giờ lễ cưới ở đây, đàn ông ở đây – tôi không cần hết. Cô muốn thì mang hết đi!"
"Chỉ biết ăn trộm nhưng không lấy, lừa mình dối người như vậy... thấy có đáng thương không?"
ra hiệu cho người nhà, cũng ý, đồng đứng che chắn cho tôi rời
Khả Khả đỏ bừng mặt, nhưng ánh mắt vẫn lộ vẻ điên cuồng, hét lớn tôi lại:
"Đứng lại đó cho tôi!"
"Lưu Miểu tôi nói cho biết, tôi váy cưới đó đẹp hơn cô gấp trăm
"Hôm nay cô không dám váy cưới, chỉ dám xường xám, chẳng phải vì sợ tôi lấn át
"Tôi nói cho cô biết, tình yêu có đến trước đến sau – không có tiểu So với cô, tôi là đến trước, là người luôn bên cạnh Hứa Minh Dù người có nói gì, tôi cũng không thấy xấu hổ!"
Tôi chẳng thèm tâm.
thế bước thẳng ra
mẹ tôi vừa đi dài: "Chuyện lớn thế này, sao con không sớm với bố mẹ?"
"Con gái tội nghiệp vậy chịu nổi một mình
Nhà vẫn còn bố trí như lễ cưới – đèn lồng, hoa tươi, chữ song hỷ.
06
Tôi tiện tay giật xuống một dây trang trí, cười gượng: "Tất cả xảy ra trong giờ thôi. Chính con cũng không ngờ được."
Hứa Lãng hiền lành ngoan ngoãn, ai mà ngờ lại là người vậy."
cũng may, biết sớm vẫn còn hơn là sau khi kết hôn mới phát hiện. May mà con kiên quyết tổ chức cưới trước, nhận giấy sau nếu không tự dưng thành ‘góa phụ có chồng sống’ – tôi thán.
Tôi giải thích. Sự thật là tôi muốn đăng ký kết hôn sau lễ vì tổ cưới ở phố nhà tôi, còn việc nhận làm bên phía nhà Hứa Minh cũng xem như nể mặt ba anh để chứng minh rằng việc định cư ở đây là lựa chọn chứ không phải vì xem thường nhà họ.
Ai chúng tôi về anh ta đến ba lần mà vẫn ký được.
Khả Khả bám ta, này khác ta bận rộn.
là thầy chủ nhiệm cũ, nào là tụ tập bè.
Tóm là toàn cản trở.
Giai đoạn đó, Hứa Minh Lãng tỏ nuông chiều Khả Khả một cách kỳ quái.
Tôi và anh nhau mấy lần, rất căng. Đến mức từng nghĩ đến việc hủy hôn.
Tôi chủ động mua vé về
Nhưng khi nói chia tay, cả nhà đều đối. phần vì Hứa Minh Lãng mình năn nỉ rất nhiều, bố mẹ tôi cũng cảm động, cho rằng không ai có thể nhẫn nại chịu đựng tính tôi như anh ta.
Mặt khác, tôi giỏi ăn nói, vì sự hiện diện của Lâm Khả khiến tôi khó chịu – nhưng không thể nói rõ vì
Những cảm xúc hồ đàn ông và đàn bà – chỉ có thể cảm nhận chứ khó thành lời. Một khi nói ra, tất sẽ bị bóp méo thành "đa nghi", "tự kiếm chuyện".