Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và mở ứng dụng Shopee/Tiktok để mở khóa chương truyện!

thêm: “Trầm Hoa, con phía trước, không cùng anh nữa. Tôi không chó đi liếm tình yêu. Mẹ sinh tôi ra, phải để tôi sống như thế này.”
Nói xong, tôi người bỏ đi, không thèm để đến tiếng gọi của Trầm Hoa, tiếng nức của Hà Tử Ninh, hay tiếng gọi của mẹ anh ta.
Chia tay là do tôi ra, nhưng nguyên nhân không thể của tôi.
Tôi đã đựng quá nhiều, cam tâm chịu thiệt thêm một lần nữa.
Một tháng sau, tiền bán phần TS cuối cùng cũng chuyển khoản xong.
Gần như lúc đó, tôi tin Trầm Hoa gia công ty đầu tư để gián tiếp sở hữu cổ phần TS. Rất đúng với cách của anh ta — đã là phải chơi lớn.
Thôi thì, ai lo số phận người nấy.
Tôi gọi điện làm hòa với bố mẹ.
Chọn ngày đẹp, tôi hẹn bạn bè tụ tập ăn mừng.
Vì có hai người bạn ngờ phải đi công buổi tiệc phải đổi thời gian và địa điểm, nên tôi chỉ có thể ngồi sảnh.
May mắn là không khí bàn tôi rất sôi động.
Chị A ly: “Chúc mừng Tiểu Chu sự nghiệp thăng tiến, tiền vào như
Bạn B lời: còn chưa biết nhỉ? Chị nhà ta có bạn trai cực phẩm luôn nhé, còn cả tin tức vì hành động nghĩa hiệp cơ! Chị ấy đúng là hưởng, người yêu vừa đẹp vừa
Tôi cười đến mức cả làm mọi người xung quanh giật nảy mình, ngay cả bên cạnh cũng ngoái nhìn.
Tôi tiện tay lau vết rượu, không hề ngại ngùng, cười lớn nói: “Cậu đừng nói xàm, còn nghĩa hiệp gì Trầm Hoa mà cũng xứng sao?
“Ở ty, anh ta đối xử với nhân viên tệ nói. Lần trước có một chị đồng nghiệp thai, anh ta thấy ấy nghỉ quá nhiều, còn tính tìm cớ sa thải. Cậu nói xem người như mà cũng ‘nghĩa hiệp’? Anh ta là thấy có lợi thì thôi!”
“Người mà anh ta ‘cứu’ chính là đồng công ty tôi, cũng là người trong lòng
Cả tròn bàn tán rôm rả. Cuối cùng người hỏi: “Tiểu bị sừng rồi hả?”
Tôi dữ: “Đừng nhắc nữa! Anh ta tâm không đặt ở tôi, còn kéo tôi cùng khởi nghiệp, tôi đúng là ngu!”
Đang nói thì có người bàn bên đứng dậy — hóa ra là Trầm Hoa.
Bàn bên người ngồi chen chúc, tôi không để ý cũng
Thấy Trầm Hoa tới, tôi bất chợt nảy ý — vòng này nhỏ như vậy, tôi chi bằng cơ “giết” thêm lần nữa danh anh ta.
Thế là tôi cầm rượu, bước đến chắn đường Trầm Hoa.
Tôi rượu giả say ba phần thành sáu, cười châm trước mặt bạn bè anh ta: “Ồ, đại anh hùng của chúng xuất viện rồi à? Được trao giải nghĩa hiệp chưa đấy?”
Trầm Hoa giận dữ quát: “Chu Tân chia tay đàng hoàng thì thôi, sao lưng nhọ khác?”
Tôi giả vờ lảo đảo: Tôi sự thật mà! Người ngốc như tôi thì làm sao có tâm cơ? Không giống tính từng chút, bắt tôi bỏ tiền nghiệp, rồi còn tặng cổ phần cho người khác. Anh làm chuyện xấu tới tận xương, còn cấm người ta
Trầm Hoa đỏ “Đủ rồi! Chu Tân cô còn nói nữa đừng trách tôi khách sáo!”
Tôi gào lên: “Anh còn định tôi à? Tôi cùng anh chịu khổ bao nhiêu năm—!”
Đúng lúc đang nhau căng thẳng, một người đứng lên — hóa là Trì Hướng Đông.
Anh ta bước đến gần, giọng nói khoát: tiểu thư say rồi, để tôi đưa cô về.”
Bữa tiệc cũng chẳng thể tiếp mà cũng được — khiến Hoa mất mặt. Thế nên tôi thuận theo rời đi Hướng Đông.
Trì Hướng Đông không uống rượu, tôi ngồi lên anh, xe đi nhanh
Anh hỏi: “Chuyện đi làm TS, cô suy nghĩ nào rồi?”
ngồi ngay ngắn lại, cơn cũng phần lớn.
Chuyển TS làm việc vốn cũng nằm trong kế hoạch của tôi.
Sau khi làm hòa với bố mẹ, họ khuyên sức một thời gian, nên tức khởi nữa. Còn tôi thì chuẩn bị mua nhà thành phố lớn này, nên hiện tại cũng chẳng dư dả.
Vì bước tiếp theo làm ở TS là hợp lý.
Tôi chỉnh thái nghiêm túc “Cảm ơn Trì tổng đã ái. thể bắt đầu việc từ khi nào?”
Anh phần bất ngờ, nhìn tôi một cái: “Bất cứ lúc nào.”
Tôi ngập ngừng: “Trầm Hoa… cũng ở đó à?”
nhìn tôi, giọng thản nhiên: “Việc là việc, đừng quá nhạy
Tôi coi như lĩnh
Anh bỗng dịu giọng, mang sự chân thành: “Đưa rời đi là để cho một con đường lui. Bàn tiệc vừa nãy toàn là lãnh đạo trung, cấp cao của công ty, nhau thêm nữa cũng không cô đâu. Biết điểm dừng trí tuệ.”
Anh nhìn thấu mọi lại vẫn sẵn sàng ấy, tôi bất giác anh một lần, lần đầu cảm thấy có chút kính trọng.
ta gọi tôi vào văn phòng: án lần này của cô và Trầm Hoa rất giống nhau. Bên anh ta trước, cô thích sao đây?”
Tin sét bất ngờ khiến tôi chết lặng, không thể phản ứng.
Phó Lý tiếp tục nói: “Nội bên anh ta phong phú hơn, chi phí thông lại thấp hơn. Chuyện này tôi không làm lớn, cô đi, làm bản mới đi.”
Tôi liếm môi khô nẻ. Chuyện này e là không thể kết thúc nhẹ nhàng.
Phương án lần này là thành quả tôi ủ dốc hết huyết. Dù cho có thêm thời tôi cũng không thể làm ra bản nào tốt hơn thế nữa.
lắc “Là họ đánh cắp phương án của tôi. Mật máy tính tôi là loại tôi hay dùng, Hoa có thể đoán được. Phương án này là công sức của tôi, tài liệu chỉ nhiều nội dung nằm trong đầu tôi. Giao làm, công ty chỉ tổ thiệt hại.”
Tổng Lý có vẻ mất kiên nhẫn: “Cô nói không ai kiểm chứng được thì sao gọi là chứng cứ? Ai thèm ăn cắp cái của cô? Cho cô cơ hội làm là may rồi, còn đây cắn người. Cô đi đâu biết làm loạn.”
Tôi lắc đầu. Liên quan đến lợi ích cốt lõi, tôi không nhẫn nhịn nữa: “Tôi nói rõ rồi. Nếu để công ty dàn xếp cho qua, không ai được lợi Chỉ có cách phương án về chủ mới là tốt nhất. thể gọi kỹ sư đến, kiểm tra ổ cứng của hai xem ai tạo file trước.”
Phó Tổng Lý giận dữ: “Tôi đâu tìm người như vậy cho cô? Với dựa vào cái gì? Dựa vào việc cô giữ không nổi khẩu máy tính sao?”
Tôi đứng dậy. Giờ trong tay tôi sáu triệu, tôi không cần đầu này tôi không bỏ qua đâu.”
Tôi rời văn định tìm quyết.
Nhưng thật đầu óc tôi rối bời, nào có cách gì? lòng tôi chỉ muốn đi tìm Trầm Hoa mạng.
Ngay công ty, xé mặt với anh
khổ rồi, anh ta hòng
Người ta sai lớn nhất nơi công sở là trở đồng nghiệp. Tôi thà mất một nghìn, cũng phải khiến anh ta mất tám trăm.
Tôi giận dữ đi, đầu óc là bản mắng chửi.
Một nhóm người ngang qua, còn va phải một mà hề để ý.
Cho đến người đó lại cách tôi vài bước, cả nhóm đều lại, tôi mới quay đầu nhìn.
Là Trì Hướng Đông.
Tôi chẳng buồn chào, chỉ gấp tức.
Anh tới, nhìn sắc mặt tôi: “Sao thế
do dự. Nếu tôi thật, chẳng khác nào vượt cấp báo cáo, sau này định công ty thì sẽ khó sống.
Còn nếu im lặng, e là Trầm Hoa được lợi.
Tôi hạ quyết “Vào văn phòng anh nói.”
Chuyện được giải rất suôn sẻ.
Công ty nhanh chóng tra sự thật. Trì Hướng Đông lại gọi tôi
“Phó Tổng Lý Lý là người có quan hệ, tôi cũng không động đến Công ty đang quá trình chuyển đổi từ doanh nghiệp gia đình hình hiện chuyện này coi như đau đầu đầu. Nhưng sau này, anh ta không phụ trách mảng của cô nữa.”
Tôi gật đầu, chuyện này tôi không thể can thiệp.
Anh lại nói: “Về Trầm Hoa, Hà Tử Ninh đứng ra gánh thay. Tôi chỉ có thể đuổi một mong thông cảm.”
Hà Tử Ninh làm lý cho Hoa cũng vào công đường Giờ cắt đi một cánh tay ta, cũng coi như đủ rồi.
tôi đang nhận kết quả hòa giải, đột nhiên bên ngoài văn phòng Tổng giám đốc lên tiếng ồn ào, rồi cửa bật mở, Tử Ninh bước vào, mắt rưng rưng, lệ rơi như hoa trong mưa.
Trông cô ta vừa đáng thương vừa ớt.
thư ngoài cửa chỉ biết lo lắng nhìn theo.
Hà Tử Ninh lau nước mắt, không xấu hổ, ngược còn có phần kiên quyết: “Trì tổng, Hoa là người giỏi nhất. Chu Tân Di giờ chỉ trợ của anh ấy. Em hiểu vì sao công lại để cạnh tranh cùng một vị
Những lời này, cô từng nói Nhưng giờ lại cố ý đến trước mặt Trì Hướng Đông nhắc lại, tôi bắt đầu hiểu ra điều gì đó.
kỹ, áo sơ mi cô ta mở đến tận ngực, tóc tai rối bời, gợi đầy “vô tình”.
Tôi bừng tỉnh — cô đang mượn hội để “thả thính”.
Cũng không có gì lạ, Trì tổng hơn ba mươi tuổi, kết hôn, Hà Tử Ninh để tâm đến cũng dễ hiểu.
Trầm Hoa biết chuyện này
E là dắt mũi không hay.
Tôi suýt cười.
một nghìn liều mạng đồng hành cùng, cuối cùng cũng chỉ là kẻ bị.
thật lòng, tôi không thể để Hà Ninh có hội phô diễn tính” trước mặt người khác, thế tôi nói: “Nói xong chứ? Xong thì mời đi cho.”
Rồi quay lưng bỏ