Tôi bước tới, ôm chặt lấy mẹ phía sau.
Không biết bao giờ, tôi đã cao đến mức chỉ thấp hơn nửa cái đầu.
Cũng không biết từ khi nào, chẳng còn sắm cho mình lấy bộ quần áo mới.
Chiếc áo cũ bạc màu của mẹ càng làm nổi bật chiếc váy tinh trên người tôi.
Trên bàn ăn đơn sơ, lúc nào cũng là những món trái cây mà tôi thích nhất.
Đối tôi, mẹ chính là vị duy
liệu việc gặp tôi, đối với có sự tốt không?
“Mẹ… mẹ có bao giờ nghĩ… sẽ kiếm một người… làm bố cho không?”
nói gì thế!”
“Chứ suốt mấy năm nay, mẹ không có ai theo đuổi mai mối
“Ồ… xem ra con gái mẹ cũng tuổi nổi máu tò mò rồi đấy.”
“Hả?”
“Thanh của thiếu nữ mà…”
27
Hôm sau, tôi bắt đầu lao đầu vào biển đề
một môi trường không ai quấy khả tập trung siêu phàm của tôi được phát huy hết mức.
Chỉ cần mẹ không ăn cơm, tôi có thể ngồi cày đề suốt cả ngày không biết chán.
Nhưng trong lòng… vẫn canh cánh một chuyện.
lúc mẹ ra nhà, lút bám viện, tìm đến văn phòng của cô Triệu.
Vừa thấy tôi, cô ấy đã mở to “Ối, sao lại gầy này?”
“Đừng có áp lực quá, không thi được cũng chẳng đâu.”
“À, mà này — sư huynh của cô sắp về phố C đấy! Ông ấy giỏi lắm nha…”
Tôi cắt ngang, hỏi thẳng vào vấn đề:
“Cô Triệu, sao mẹ cháu thích trẻ thế… mà thêm đứa nào?”
Cô ấy khựng lại, ngẩn người.
“Là… tại cháu khiến mẹ thể sinh con nữa à?”
Và thế là… tôi bị cô Triệu đuổi thẳng cổ khỏi văn phòng.
Đã bao năm rồi mới lại được đãi ngộ tự hơi… nhớ.
Trên đường về, gương mặt bực của cô Triệu ám lấy trí tôi.
nhóc con! Đừng giả bộ đáng
“Cô học cả tâm lý trẻ em rồi đấy! chuyện phải Lớn rồi bắt đầu chõ mũi chuyện lớn rồi phải không? Về nhà hỏi mẹ mày đi!”
Tự dưng lành lạnh sống lưng.
Tôi biết trong người lớn, cô Triệu là không dễ nhất.
Nhưng giờ cũng chẳng biết hỏi ai khác.
Thôi vậy, thi
Thành tích tay — thiên hạ trong tay.
có “trẻ thất học” thành “học trường tranh nhau giành giật” — cũng còn trông vào kỳ thi này thôi.
28
Vòng loại.
29
sơ khảo, tôi giành giải nhất — đúng dự đoán.
có kết quả, mẹ nhận được cuộc gọi từ cô Giang:
“Thủ tục thôi học của Kỷ Hà ấy ký nhận…”
Mẹ cúp máy, mặt không xúc.
Bà lặng lẽ ngăn mọi ồn ào bên ngoài chạm đến căn phòng của tôi.
30
Tháng Sáu — chung kết.
Địa điểm là ở phố A.
Thầy toán đích thân xin nghỉ đi tôi.
Trên đường, khi ngang qua Đại học A, tôi thấy mấy đứa trẻ đang bước ra từ trong trường.
Thầy nói với đôi mắt sáng rực: “Đó là học sinh năng khiếu thiếu niên đấy.”
“Đều là thiên tài cả.”
“Tiểu sau này em nhất định sẽ là một trong số họ.”
Tôi qua, cuối cùng mắt dừng lại trên gương mặt mẹ.
Mẹ nhìn tấm biển hiệu Đại học A, trong mắt lên tia kỳ
“Đại A… tốt lắm
“Đương nhiên rồi! Đây là trường đại số một nước.”
gật “Ồ.”
Kỳ thi thúc chóng.
Mẹ hiếm hoi chịu… mở hầu bao, đãi tôi và thầy toán một thật ngon.
Hôm sau, kết quả được công bố — tôi lại một nữa giành nhất.
Người trao giải là một ông lão râu trắng, ông xoa đầu cười hỏi: “Sau này đến A đại học, làm học trò cùng của ta nhé?”
Tôi nhìn bộ râu của ông, hơi ngán: “Ông lợi hại lắm à?”
Thầy toán điều quỳ xuống: “Thầy Trần, đừng chấp con bé…”
“Tiểu Hà à, đây là cây đại thụ của làng toán học trong nước đấy!”
Tôi nghĩ ngợi rồi đáp: “Vậy giải quyết được chuyện tôi bị đuổi không?”
“Nếu được, tôi sẽ A học, làm học cuối cùng của ông.”
Thầy toán đổ mồ hột.
Ông già râu bạc… cười phá “Nhất ngôn cửu đỉnh!”
Trên đường về, thầy toán rất trầm ngâm.
Lúc chia tay, ông vỗ vai tôi, nói khẽ:
“Nhờ em mà… sắp trò hay để rồi.”
31
Và đúng như toán nói — trò hay không phải chờ lâu.
tôi giành giải nhất thi trường.
Điện gần cháy máy vì… cô
từng ép mẹ đưa tôi đến ký thôi học — lại tha mời tôi quay về đi học.
trường rộ lên đủ lời bàn tán:
“Đồ kinh cũng thi được giải nhất à?”
“Chắc trước đây là tin đồn thôi, nghe bảo Điền Gia Bảo vốn ghét cậu ấy…”
“Mà này, trầm cảm cũng tính là bệnh tâm thần nhỉ…”
“Nghe nói ông đại sư học nhận cậu ấy làm đồ đệ đấy! Giờ mà đuổi học vô cớ, mặt mũi ông ấy để đâu?”
Rồi lời mời từ các trường khác cũng ập đến:
“Nếu em về học, trường chúng tôi kết không có bạo lực học đường! Sẽ là môi trường học tập tốt nhất!”
“Dù là trường tư, với em học sẽ miễn hoàn toàn, học liên thông luôn lên cấp
Tin tức tới tấp đến.
Nhưng thầy khuyên chúng tôi:
“Đừng chọn trường vội. Tiểu Hà học nhanh, trưởng thành sớm, trình phổ thông thông thường sẽ phí mất thời gian và tài năng.”
“Đi thẳng lên cấp hai là tốt nhất.”
Nhưng… có một vấn đề.
Các trường cấp hai tôi — nhưng với điều kiện:
Tôi phải có… học bạ.
Mà hiện tôi vừa thức… bị học.