Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và mở ứng dụng Shopee/Tiktok để mở khóa chương truyện!

“À rồi, ảnh đăng với người ông khác trên bạn ấy, tôi không thích, nhớ xóa đi
Vừa nói, Dã vừa đưa tay định lau nước mắt trên mặt tôi, nhưng tôi hất mạnh cậu ta ra.
"Biến."
"Cậu nói gì cơ?"
nói –
tôi cảnh cáo cậu, sức chịu đựng của tôi có giới hạn đấy!"
“Trình Dã, tôi nói cho cậu biết – tôi chụp hình với ai không liên quan gì đến cậu. Còn chuyện hôn ước, nhất sẽ bỏ."
"Kỳ Hạ, cậu theo tôi bao nhiêu năm như giờ thật sự nỡ rời xa sao? Mà cũng đừng giận quá, tôi đưa cậu đi lịch lại nữa là chứ gì. Không hiểu đang làm quá chuyện thật phiền."
Dã cũng bắt đầu cáu, giọng đầy khó chịu.
"Không cần, tôi cảm thấy buồn nôn.”
"Buồn nôn? Kỳ Hạ, nói cho cậu đừng có mà Đến lúc cậu khóc lóc cầu xin tôi quay lại, tôi cũng mặc kệ cậu!"
“Cậu nghĩ nhiều rồi. Tôi – Kỳ Hạ – không hèn hạ đến mức đó."
Không hèn đến vẫn phải làm con trung thành đuổi một kẻ từng có định hoại danh dự mình.
Sau lần "không vui chia tay” đó Trình tôi vẫn không gỡ chặn cậu ta khỏi danh sách đen.
ngày sau, bạn thân của Trình Dã lại gửi tôi ảnh cậu ta và Ôn Thư Dao tứ nhau.
vậy, còn nhắn cho tôi một tràng đầy khiêu khích:
【Không hiểu mũi dám so đo với Dã, nhỏ nhà quê nghèo rớt mồng tơi, biết mình là ai à? Tốt nhất là biết điều, tự đến xin lỗi A Dã
nữa, hủy hôn phải do A Dã quyết định. Loại như mày, chưa đủ tư đâu!】
【Thấy chưa, A Dã và Thư Dao là sinh một cặp. Mày chỉ con liếm gót chân người mà thôi.)
Thì ra tôi Trình rồi mà lại quên chặn luôn cái chó thành bảo vệ chủ này.
Tôi chẳng nể lập tức phản pháo:
【Gì vậy, chửi chủ mày mà mày phản ứng dữ thế? Đúng là chó làm tôi cũng phát thèm. Mai mốt tôi ra mua một con trung thành như mày về nuôi.】
Chó không nghe lời là sẽ bị đánh đấy nha~】
Gửi xong tin, tôi chặn luôn tài khoản của đồng thời bật chế độ chặn tin nhắn và cuộc gọi từ người lạ.
Tôi chọc họ tức chết, họ – tôi, Kỳ phải dạng bắt nạt.
4
Sau đó, tôi chuyện hủy hôn với – bà Đường Mai. Mẹ rất trọng định tôi và cũng đồng ý.
Nhưng khi hỏi lý do, chỉ bảo "không còn yêu nữa", không những chuyện ghê tởm Trình Dã đã làm với tôi.
Dù mẹ của Dã lại không muốn hủy hôn, thế chuyện bị trì hoãn mãi.
Nhưng tôi thì đã quyết – phải cắt hoàn toàn với Dã, không để lại chút dây dưa nào nữa.
Sau vài ngày ở nhà, cũng đến thời gian đăng ký vọng đại học.
Ban đầu tôi từng nghĩ sẽ chọn học trường với Trình Dã, để tiếp tục theo đuổi cậu ta.
Nhưng giờ nghĩ lại... chỉ thấy buồn nôn.
Ngồi cả ngày xem sách trường, tôi vẫn chưa biết nên đi đâu thì mẹ tôi thông báo: Dã rồi."
Tôi vừa định không cho cậu ta vào, đã quá
Hạ ra ngoài mua đồ con ở nhà nói chuyện với Trình Dã đi nhé."
bác gái."
Trình Dã ra rất lễ phép, nhưng trong mắt tôi chỉ thấy giả tạo.
vừa sắc mặt Trình Dã lập tức thay đổi.
Hạ, ngần thời gian rồi mà cậu chưa hết giận à?"
Tôi cúi đầu tờ đơn đăng ký nguyện vọng, không buồn để đến Dã.
"Kỳ Hạ, đang nói chuyện với cậu đấy!" Trình Dã gào lên, giận.
“Cậu hỏi thì tôi buộc phải trả lời chắc? Cậu tưởng cậu là
Lúc đó tôi đã đau đầu vì chọn trường, vậy mà Trình Dã còn tới gây khiến tôi như muốn nổ tung.
"Kỳ Hạ, đừng có bóng gió mỉa mai nữa. Tôi còn tha thứ cho chuyện cậu tôi hôm trước rồi, cậu còn muốn gì nữa? ràng chỉ là một trò nhỏ xíu, cần làm như tôi tội tày trời thế không?"
này nếu cậu đồng ý không hủy hôn tôi sẽ nói cậu biết nguyện vọng tôi đã điền là gì. Trước đây cậu chẳng phải luôn nỉ tôi nói sau khi ký xong sao? giờ tôi cho cậu cơ hội đấy, đường mà nắm lấy đi."
Nhìn gương mặt đầy tự tin của Trình Dã, tôi không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
"Cười cái gì?"
“Tôi cười cậu chẳng khác gì một thằng Trình Dã, thật sự rất tò mò, cậu lấy ra cái tự tin cho rằng tôi vẫn mặt dày đeo cậu như trước?"
"Nghe cho rõ đây, Trình Dã. Tôi – Kỳ Hạ – không còn yêu cậu nữa, cũng không muốn theo đuổi cậu nữa, càng không muốn làm con chó trung bám đuôi nữa. Hiểu rồi thì đi ra, rẽ trái, cảm ơn."
Hạ, đừng trách tôi không nhắc nhở. Tôi với Thư đã ký cùng một nguyện vọng Đến lúc cùng trường, cậu đừng có mà hận!” Trình Dã tức giận hét lên.
"Không tiễn."
Mặt Trình Dã đỏ bừng giận, nhưng thấy không buồn để ý, cậu ta đành nghẹn một bụng lửa mà bỏ đi.
Còn tôi thì cảm tâm đặc biệt sảng khoái – lần này, tôi thắng rồi.
Mấy ngày sau, tôi vẫn đang lăn tăn không biết nên điền nguyện vọng nào.
Bỗng nhiên tôi nhớ đến người bạn từng quen khi du lịch – Hứa Thời An liền chủ động hẹn gặp ấy.
5
Hứa Thời An là người rất tốt, cậu thiệu kỹ càng từng mạnh của trường học cho tôi.
Sau khi nghe xong, tôi lập tức quyết định đăng ký vào trường A.
Thực ra đi du lịch ở Uy Hải, tôi đã thích trường A rồi – nó nằm ngay tỉnh kế bên, về nhà cũng tiện.
Hơn nữa, lượng đào tạo cũng rất ổn, thuộc top các trường trọng điểm, điểm số của tôi toàn đủ điều kiện.
Tôi vừa đăng ký xong, đang định cảm ơn Hứa Thời An thì gặp Trình và Ôn Thư Dao.
Quả nhiên, ra khỏi nhà mà không xem lịch, xui thật sự.
Ôn Thư Dao thân mật khoác tay Trình mà Trình Dã sau khi lại càng ôm cô ta hơn.
“Thì ra chị Hạ Hạ cũng đăng ký vào trường A Em còn tưởng chị đang giận anh Dã nên không chọn nguyện vọng với anh ấy nữa chứ.” Giọng nói của Thư Dao đầy châm chọc và khó chịu, ràng là không học trường.
Nhưng chọn trường A không phải vì Trình Dã.
Tôi không Trình Dã cũng đăng ký trường A nữa cơ.