Trang đang được thử nghiệm. Truyện được sưu tầm và dịch bằng Tool AI. Nếu trùng xin vui lòng liên hệ để page tạm thời tắt truyện đó 1 tháng.
Chương trước Chương sau
Chương 2

Nói xong, tôi liếc mắt hiệu cho người nhà họ Thẩm.

Cô ta lập ý, túm tóc Tạ lôi cô ta như lôi vào trong biệt thự.

03

Tạ Uyển và Tạ không có quan hệ máu mủ gì.

Nhưng Tạ Hành lại nâng niu cô ta từ nhỏ đến lớn như báu vật.

ngủ sắp xếp ngay bên phòng của Hành.

Theo lời người giúp việc nhà họ Tạ nói:

Đại tiểu thư thường xuyên gặp ác mộng vào ban đêm, nên hai người ở gần để tiện cho tổng giám đốc Tạ sang dỗ ngủ.

chỉ khẽ lạnh một tiếng.

giúp việc họ Tạ tôi không phải kiểu dễ đối phó, ai cúi đầu im thin thít.

Tôi nửa nói:

“Vậy tức là tôi – bà Tạ – lại giống như kẻ thừa thãi?”

“Chẳng lẽ tôi cũng chỉ là một phần trong ‘vở kịch thân’ của bọn họ à?”

Nói xong, Tạ gia lập tức hiểu ý

Quay ra lệnh cho làm chuyển hết đồ của đại tiểu thư xuống phòng

Tôi nhìn từng món từng được mang phòng tầng trên.

Nét mặt không một chút biểu cảm.

Tôi không cần quan tâm quá khứ giữa Tạ Hành và Uyển ra sao.

nếu Tạ Uyển dám không biết điều, nhảy nhót trước tôi.

Thì đừng trách tôi thẳng tay.

Dù gì, hiện giờ dự án hợp tác giữa họ Tạ và nhà Thẩm đang giai đoạn quan trọng nhất.

Không ai dám động đến

vẻ như Hành đã nghe tin “bé cưng” của mình bị bắt nạt.

Tối hôm đó, anh ta lập quay nhà.

Trên bàn ăn, tôi mặc một bộ sườn xám màu ngọc nhạt.

Trên vai chiếc khăn lụa mỏng, dáng vẻ dịu dàng chuẩn mực tiểu thư khuê mỉm cười múc canh cho Tạ Hành.

Khi đặt canh trước mặt ta.

Tạ Hành liếc tôi một cái.

đó bật cười lạnh, vung cánh hất tung cả bát canh.

Nước nóng hổi văng tung tóe, vài bắn thẳng vào mu bàn tay tôi.

lập da đỏ rát.

Tạ Uyển ngồi đối ánh mắt lóe một tia vui sướng.

Nhưng trên mặt lại là vẻ tội nghiệp đáng thương.

Tạ Hành lạnh lùng cất lời:

“Bây giờ thấy đau rồi à?”

“Thế lúc đánh Uyển Uyển, không biết người cũng đau chắc?”

“Thẩm Ngọc Thư, có phải tôi nể cô quá rồi không?”

Uyển ngồi bên vội vàng đứng dậy, vẻ mặt dịu khuyên

“Chú đều do con đừng cãi nhau

Nhưng tôi chậm rãi đứng lên.

mặt hiền mì đã hoàn toàn biến mất.

Tôi nhìn thẳng vào Hành, đó vung tay tát anh ta một cái ràng dứt khoát!

“Tạ Hành, đó tôi trả nguyên lại cho anh.”

“Dám nói với kiểu đó, có phải tôi quá cho anh mặt mũi rồi không!”

Lời vừa dứt, trên mặt Tạ Hành lập tức in hằn dấu tay.

Tôi cố tình dùng tay đeo nhẫn để tát, nên còn cào xước một bên mặt anh ta.

Tạ Uyển hét lên, lao ngay đến bên Tạ Hành.

Dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào mặt anh ta, giọng

“Chú ơi, chú có sao không…”

Tôi im nhìn hai người họ ôm nhau.

môi khẽ bật ra một tiếng cười khẩy.

Sau đó tiện tay nhấc cái đĩa trên bàn, ném thẳng đất!

Đĩa vỡ tan từng mảnh, mảnh sứ bay tứ – vừa hay bắn mí mắt

Tạ Uyển hét toáng lên, ôm lấy mắt.

Người giúp việc nhà họ Thẩm lập tức bước đến, chắn trước mặt tôi, ngăn cản Tạ Hành đang nổi điên định xông

Tôi mỉm cười, người nhặt một mảnh sứ dưới đất.

thẳng về Uyển.

04

Hành hiểu tôi làm gì, nhưng bị người giúp việc cao lớn chặt, không thể thoát ra.

Anh ta giận dữ hét lên:

“Thẩm Thư! Cô dám!”

Nhưng tôi chẳng buồn tâm, chỉ nhẹ liếc mắt ra hiệu người việc bên cạnh.

ta lập tức hiểu bước về phía trước.

Tay tôi siết cổ tay Tạ như kềm sắt – cô ta vùng vẫy thế nào thoát ra nổi.

Tay kia chặt mảnh tôi chần chừ – quẹt nhát liền.

Gương xinh xắn của Uyển tức rộ… như một đóa máu.

Cô ta lên một tiếng chói ôm mặt lùi liên tục về sau.

Còn tôi chỉ tay đứng trước ăn.

nhiên nâng ly rượu vang cạnh, mỉm cười cụng ly với Tạ Hành.

Nhìn khuôn tức giận méo mó của anh ta.

Tôi nhàn nhạt nói:

“Tạ nếu anh có bản lĩnh thì đừng cưới tôi.”

“Đã vì muốn nhờ vả nhà họ Thẩm, cưới tôi về thì phải biết điều – trong cái nhà này, tôi mới là người quyết định.”

“Còn Tạ Uyển là cái thá Dám mặt với tôi?”

Nói rồi, tôi phủi nhẹ tà áo sườn xám.

Dáng vẻ tao nhã đứng

“Chuyện vừa xem như cái việc dám hỗn láo với tôi.”

“Nếu còn lần sau, tôi không ngại khiến cô mù mắt điếc tai đâu.”

Nói xong tôi vẫn mỉm gật đầu chào Tạ Hành.

Sau đó dẫn người giúp việc quay lưng rời khỏi biệt thự.

Lúc tôi và Tạ Hành cãi nhau, người giúp việc Thẩm đã nhanh gọi nhà chính nhà họ Tạ.

rằng tôi bị đại tiểu thư Tạ Uyển dằn mặt ngay khi mới về nhà chồng.

Thậm chí ngay cả Tạ Hành cũng bênh vực Tạ Uyển, lực bắt nạt

Hợp tác hai nhà Thẩm – Tạ vừa mới đầu.

Tạ lão phu nhân sợ mách với nhà mẹ đẻ.

Lập tức cho người xe đến tôi về nhà chính.

Vì thế, ngay sau khi tôi buông lời đe dọa xong.

Chiếc xe sang của họ Tạ đã đậu sẵn trước cổng.

Tôi dẫn theo người giúp việc nhà họ Thẩm, không thèm lại, bước thẳng lên xe.

Tối hôm đó, Tạ lão phu nổi trận lôi đình, định đến tìm Tạ Hành và “bé cưng” tính sổ.

Nhưng sau khi bị tôi lấy lòng bằng vẻ thục, hiểu bà ta lại xúc động đến mức rơi lệ.

Chương trước Chương sau